TÔN TỬ TRUYỆN - Trang 221

CHƯƠNG XII

TRỜI NGÔ ĐẪM MÁU – CƠ QUANG CƯỚP QUYỀN

Lính canh gác cửa khẩu chỉ mải đi bắt Ngũ Tử Tư, chẳng ai còn nghĩ gì

đến canh gác nữa, với lại Ngũ Tử Tự đã bắt được trong tay rồi còn canh gác
làm gì nữa? Nhân lúc lộn xộn đó, Ngũ Tử Tư dắt theo công tử Thắng, cùng
với đám đông người chen chúc nhau, ra khỏi chiêu quan.

Vĩ Việt thấy binh lính đã bắt được Ngũ Tử Tư, vội vàng thân chinh xét

hỏi, nhưng người ấy không nhận mình là kẻ trốn chạy, thái độ còn tỏ ra
ngang ngạnh hỏi vặn lại:

– Ta là ẩn sĩ chân núi Long Động, hôm nay hẹn với bạn qua cửa khẩu để

đi chơi xa, các người vô cớ bắt người, rồi trói buộc như thế này, thử hỏi
phép vua ở đâu? Lẽ trời ở đâu?

Vĩ Việt cùng đang băn khăn, tuy người này tướng mạo có vẻ rất giống,

song tiếng nói thì lại khác, Ngũ Tử Tư tiếng nói oang oang như tiếng
chuông, còn người đứng trước mặt đây thì tiếng lại the thé cứ như tiếng đàn
bà. Thôi thì hãy cứ đưa giam lại một nơi cái đã, chờ xét hỏi rõ ràng đã rồi
hãy giải đi.

Vào tầm trưa Đông Cao Công chống gậy leo lên quan ải, xin gặp Vĩ Việt

tướng quân để chúc mừng ông ta. Vĩ Việt phàn nàn về nỗi không phân biệt
được thật giả, Đông Cao Công nói:

– Mấy năm trước lão phu đi Thành Phụ chữa bệnh cho thái tử, có gặp

Ngũ Tử Tư một lần, để lão coi xem, rồi so với hình vẽ, chắc rằng sẽ nhận
được thôi.

Vĩ Việt lệnh cho quân lính mang kẻ tù phạm ra, phạm nhân thấy Đông

Cao Công, từ xa đã kêu lên:

– Làm sao mà mãi tới giờ nhân huynh mới tới, ngu đệ chờ huynh ở trước

quan khẩu, chẳng hiểu sao bị họ bắt vào đây, còn ép đệ phải nhận là “ô Tử

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.