TÔN TỬ TRUYỆN - Trang 635

CHƯƠNG XXXII

ĐÓI CHẲNG KÉN ĂN – CHÁN MẶN THÊM NHẠT

Lại nói Sở Chiêu vương đến được Vân thành, sau khi cơm no rượu say

đang định lên giường ngủ, tướng giữ Vân thành là Đấu Hoài đúng lúc ấy
đạp cửa xông vào, đòi trả nợ máu, báo thù cho cha mình, vung cao lưỡi dao
sáng loá chém xuống đầu Chiêu vương. Không ngờ phía sau Đấu Hoài có
một tướng đang đứng đó, thấy chuyên chẳng lành, bèn bước lên ôm chặt
lấy Đấu Hoài, Đấu Hoài loạng choạng né vào góc nhà, con dao chém vào
quãng không, đầu Chiêu vương không bị lìa khỏi cổ. Vị tướng cứu sống
Chiêu vương đó không phỉ là ai khác, mà chính là Đấu Tân, anh họ của
Đấu Hoài.

Nguyên là trước đây, Sở Bình vương đã giết hại trung thần Đấu Tử Kỳ,

tướng giữ Vân thành Đấu Hoài là con trai cả của Đấu Tử Kỳ, là anh em con
chú con bác với Đấu Tân. Sau khi Sở chiêu vương và bầu đoàn của ông ta
đến Vân thành, Đấu Hoài liền nảy ra ý định giết hôn quân để trả thù cha và
đã bày tỏ với anh họ của mình là Đấu Tân về ý nghĩ đó, Đấu Tân đã phê
phán:

– Vua là cha, tôi là con, cha giết con mình, có gì là thù mà phải báo?

Hiện nay Sở vương đang gặp nạn, giết vua là trái với nhân nghĩa; tông miếu
xã tắc của nước Sở, đều trông vào Chiêu vương, giết Chiêu vương là tuyệt
người thừa tự của nước Sở, trái với đạo hiếu. Một hành động bất nhân, bất
nghĩa, bất hiếu như thế, vừa trái lẽ trời vừa hại nhân dân, sao em có thể ra
tay làm được? Mong em hãy tỉnh ngộ mà suy nghĩ cho chín chắn.

Đấu Hoài nghe nói thế tỏ ra rất không vui, im lặng một lúc lâu, rồi đùng

đùng bỏ đi. Đấu Tân vẫn chưa thật yên lòng, e sẽ xảy ra điều gì không hay
nên đã ngầm đứng chực ở ngoài phòng ngủ của Chiêu vương, thấy Đấu
Hoài hằm hằm tức giận xông vào, liền rón rén bước theo sau và giữa lúc
ngàn cân treo sợi tóc đó, đã cứu sống Chiêu vương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.