TÔN TỬ TRUYỆN - Trang 637

Tôn Tử lặng im suy nghĩ hồi lâu, sau mới tha thiết nói:
– Tuỳ Thành là nơi địa thế hiểm yếu, tộc người Man cũng nhiều, nay nếu

đại vương đến đó, chẳng may lỡ bước tới Man bang, Man tộc ắt sẽ xúm đến
đánh nước Ngô ta. Nơi hoang dã nam rợ đó, quả thực không phải là nơi để
đại vương thân chinh đến đó.

Hạp Lư rất lấy làm lo ngại nói:
– Quân Ngô dừng bước ở đây, để cho Sở vương đến Tuỳ thành ngồi tính

toán tìm đường quay lại, thế thì có khác chi thả hổ về rừng.

Tôn Tử lại suy ngẫm một hồi nữa rồi nói:

– Dùng vũ lực để cố đánh hắn, chẳng thà thi hành chính sách nhân đạo

với dân chúng Tuỳ thành, thu phục nhân tâm, đề họ quay về với nước Ngô,
thế mới là thượng sách.

Hạp Lư thấy rất thích thú với đường lối chính sách đó của Tôn Tử, liền

giục:

– Nguyên soái hãy nói tường tận ra xem nào?

– Theo thiển nghĩ của thần, trước hết ta hãy tung người do thám, đến Tuỳ

thành dò la và tung tin, tuyên truyền rộng rãi, một là để ban ân huệ của đại
vương ở Tuỳ thành, ca ngợi phẩm đức của đại vương; hai nữa là để an ủi võ
về dân chúng sở tại, để lòng họ hướng về chúa công. Chờ sau khi thời cơ
chín muồi, ra lệnh treo thưởng, bắt sống Sở vương. Kế này ắt hẳn là có thể
làm được.

– Hay lắm! Nguyên soái quả thật là sáng suốt – Hạp Lư giơ cao ngón tay

cái lên khen ngợi – thôi cứ làm theo kế sách đó của nguyên soái đi!

Những mật thám mà Tôn Tử sát đi, người nào cũng nhanh nhẹn, ai ai

cũng thông minh, vừa mới đến Tuỳ thành đã vào được quan đệ, nhận những
chức vụ quân trọng, một mặt là ban ơn ban phúc cho dân, không ngừng ca
ngợi chính sách nhân đức của Ngô vương để thu hiệu quả phản gián, khiến
cho dân chúng nghi ngờ Sở Chiêu vương. Cách đó không lâu, dân chúng
Tuỳ thành, ngoài những lão thần trung trinh và đám thạc nho nơi thôn dã ra
còn những lớp tuổi trẻ ít được học hành, phần lớn đều bị cảm hoá bởi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.