TÔN TỬ TRUYỆN - Trang 186

Tử Lộ giật mình, vội hỏi:
– Không còn trông mong gì nữa sao? Quân Tề chẳng đã đến tận Vận

Thành rồi kia mà?

Thấy cá đã cắn câu, Cao Chiêu Tử càng giận dữ thêm:
– Nếu như không có lệnh rút quân, lúc này lại chẳng tiến đến Khúc Phụ

rồi chứ không phải bỡn!

Tử Lộ bàng hoàng khó hiểu, hỏi tiếp:

– Ra lệnh rút quân, Cao đại phu nói thế nghĩa là thế nào?
– Trọng tướng quân không biết ư? – Cao Chiêu Tử làm như giải thích –

Yến Anh đi thị sát ở các nơi, nghe tin quân Tề đánh nước Lỗ, ngay đêm
chạy về kinh đô, ép Tề hầu ra lệnh rút quân. Còn vu khống cho hạ quan ăn
đút lót của nước Lỗ, làm sao lại có thể như thế được! Có cái thằng lùn ấy ở
đây, hạ quan ở nước Tề, không thể làm nên chuyện gì!…

– À thì ra thế! Tử Lộ nói.

Cao Chiêu Tử đi đi lại lại, nện gót trong phòng khách, một lúc sau, chợt

dừng lại trước mặt Tử Lộ nói:

– Khổng Tử là thánh nhân thiên cổ, nhẽ ra có thể mở mang được sự

nghiệp lớn lao ở nước Tề, mang ân trạch đến cho muôn dân, vậy là cái tên
Yến Anh lùn tịt kia ở đâu cũng phóng bước ngăn cản, khiến cho Phu Tử hai
năm nay chẳng làm được việc gì, nay hắn lại ép Cảnh Công ra lệnh lui
quân, đặt Phu Tử trước bờ vực thẳm bất trung bất nghĩa. Trọng tướng quân
là một cao tâm phúc của Phu Tử, là một kẻ sĩ trung nghĩa, giữa lúc nạn
nước thù nhà chồng chất như thế này, chẳng lẽ lại khoanh tay đứng nhìn?

Lời lẽ của Cao Chiêu Tử nói trúng vào tâm lý của Tử Lộ. Sau khi Phu

Tử đến nước Tề, Yến Anh quả nhiên là ở đâu cũng gây khó khăn cản trở,
trước thì lần chần không chịu tiến cử Phu Tử gặp Tề Cảnh Công, sau lại
can gián ngăn Tề hầu phong thực ấp cho Phu Tử, đến nay Lỗ Chiêu Công
phục quốc đã đến nơi rồi, hắn lại ép Tề hầu ra lệnh rút quân. Bao nhiêu sự
thực như thế chứng tỏ, những lời đánh giá của mình về Yến Anh một năm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.