TÔN TỬ TRUYỆN - Trang 188

– Không phải là do không đủ gan dạ, mà đây là một việc lớn quan hệ đến

tính mạng con người, không bàn bạc với Phu Tử, sao có thể làm bừa bãi
được?

– Ấy chớ! Việc này không thể để cho Phu Tử hay biết được – Cao Chiêu

Tử vội nói.

Tử Lộ hỏi:
– Tại sao vậy?
Cao Chiêu Tử đáp:

– Tướng quân hãy nghĩ xem, Phu Tử là bậc đại hiền trong thiên hạ, lẽ

nào có thể giành thay thế địa vị của bạn? Hơn nữa, chẳng may chuyện lộ ra,
thì có phải mất cả tiếng hiền của Phu Tử đi hay không? Hạ quan thừa biết
tướng quân chẳng những trung với vua nước Lỗ, nhưng còn trung với
Khổng Phu Tử hơn. Hạ quan nghĩ rằng, tướng quân hào hiệp, nổi tiếng xa
gần, vì trung nghĩa, vì theo đuổi sở nguyện của vua nước Lỗ và Phu Tử thì
dù có dấn thân vào nơi nước lửa cũng chẳng chối từ!…

– Cứ theo như Cao đại nhân, Trọng Do nên làm theo lời dặn – Tử Lộ nói.
Ông không phải mụ đầu óc do những lời hoa mỹ của Cao Chiêu Tử, mà

đang nghĩ rằng, việc quái gì phải đôi co với hắn, hãy cứ nhận lời đi rồi về
bẩm lại với Phu Tử sau.

Cao Chiêu Tử cho là thật, vui như mở cờ trong bụng, nói:
– Trọng tướng quân thật không hổ thẹn là học trò của thánh nhân, lòng

chứa đủ trung, nhân, nghĩa, dũng.

Tử Lộ cáo từ ra về, Cao Chiêu Tử tiếp tục xây giấc mộng đẹp của hắn…

Nghe xong lời bẩm báo của Tử Lộ, Khổng Tử cảm thấy một nỗi nhục vô

cùng to lớn, đồng thời cũng tự trách mình, tại làm sao đến mức không phân
biệt được đâu là thiện đâu là ác, coi kẻ cướp là bạn… Sau khi đã suy nghĩ
lại, Khổng Tử quả quyết nói:

– Trọng Do! Thu xếp hành lý ngay lập tức – Nói xong, ông đến ngay thư

phòng của Cao Chiêu Tử chào để đi khỏi đây – Cao đại nhân, Khổng Tử ở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.