TÔN TỬ TRUYỆN - Trang 33

Nước Tề khi Điền Vũ ra đời, cục diện chính trị rất không ổn định. Tề

Tráng công tư thông với Đường Khương là vợ của quan hữu khanh Thôi
Trữ. Đường Khương là người đàn bà có nhan sắc, Tráng Công mong nhớ
đêm ngày, quên ăn quên ngủ. Hai người đã giấu Thôi Trữ, đầu gối tay ấp,
chung chăn chung gối, chung tình mây mưa. Trên đời này bức vách có tai;
có kim bọc giẻ lâu ngày rồi cũng lòi ra. Thôi Trữ về sau cũng phát hiện ra
điều bí ẩn đó nên ngày Ất Hơi tháng năm mùa hè năm 548 trước CN đã bầy
mưu giết chết Tề Tráng Công và dũng sĩ tuỳ tùng của ông ta là Giả Cử,
Châu Xước v.v… sau khi Tráng Công qua đời, Thôi Trữ lập em mình là
Chử Cữu lên làm vua, tức là Cảnh Công. Khi Tráng Công chết, Yến Anh
khóc lóc thảm thiết, vừa khóc vừa chửi rủa bọn gian tặc. Thôi Trữ tuy căm
hận hắn đến bầm gan tím ruột, nhưng sợ vì Yến Anh xưa nay vẫn được
lòng dân, nên không dám hỏi tội. Bất kể một kẻ nào có âm mưu hay một kẻ
nào có dã tâm nào cũng đều không dám nhìn thẳng vào sự thực. Thôi Trữ
tuy có gan và có bản lĩnh giết Tráng Công, nhưng lại không dám để cho các
thái sử viết những sự thực đó vào trong lịch sử. Ông ta còn bịa ra tin đồn,
nói láo rằng Tráng Công chết vì sốt rét, mong bóp méo lịch sử đánh lừa
người đời sau.

Thái sử không theo lệnh ấy, với đại nghĩa đường hoàng lẫm liệt đã viết

rằng: “Ngày Ất Hợi mùa hè năm Chu Linh Vương thứ hai mươi bốn, Thôi
Trữ đã giết vua của mình là Quang”. Ba anh em nối tiếp nhau viết thế, đều
bị Thôi Trữ giết hết. Đến người em thứ tư cũng vẫn không chịu khuất phục,
vẫn cứ viết như trước. Thôi Trữ giằng lấy cái thẻ gỗ vừa đe vừa dụ:

– Ba anh của ông đều chết, chẳng lẽ ông lại không thiết đến cái mạng

của mình? Nếu cũng viết như thế, đêm nay ông sẽ chết.

Người em thứ tư ấy đáp:
– Căn cứ vào sự thực mà viết thẳng ra, đó là chức trách của sử gia. Sống

mà không tròn chức trách, thì chẳng thà chết đi còn hơn! Xưa Triệu Thuẫn
giết Tấn Linh Công, Thái sử là Đổng Hồ đã viết thẳng ra rằng: “Triệu
Thuẫn giết vua của mình là Di Bao”. Thuẫn là chính khanh, không lấy làm
lạ, vì biết rằng chức viết sử không thể bỏ đi được. Người nào đó không viết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.