TÔN TỬ TRUYỆN - Trang 339

trước, rơi xuống vực sâu, tan xương nát thịt; có người trái lệnh dừng chân,
hoặc dùng dằng không dám bước. Tôn Tử hạ lệnh chém đầu những kẻ sợ
chết ngay bên bờ vực sâu, trọng thưởng cho những dũng sĩ đã rơi xuống
vực, tặng họ những danh hiệu vẻ vang, cho nhiều vàng bạc để an ủi gia
đình họ. Sau đó, cho tình nguyện nghi tên, tổ chức thành một đội cảm tử
leo núi một trăm người, giao hẹn người nào đầu tiên leo lên được đỉnh cao
cướp được cờ đỏ, sẽ được thưởng năm mươi lạng vàng và được đề bạt lên
quân uý, những người leo lên sau, theo thứ tự, thảy đều có thưởng, các binh
sĩ còn lại, từ sườn phía nam tìm cách ngăn cản tả quân leo lên núi, và cũng
công bố rõ ràng lệnh thưởng phạt nghiêm minh. Sắp đặt mọi việc đâu vào
đấy, tất cả về doanh trại nghỉ ngơi, đêm ấy qua đi bình thường.

Giờ thìn hôm sau, trống trận lại dóng lên, cuộc diễn binh bắt đầu, Tôn Tử

không ở chỗ hữu quân chỉ huy chiến đấu mà vẫn cùng các quan văn võ tháp
tùng Hạp Lư thăm diễn tập, tay cầm quạt ba tiêu, cười nói ung dung. Cuộc
kịch chiến ở sườn phía nam còn hăng hơn mọi ngày, người xem không ai là
không náo nức, nhưng hồi hộp lo thay cho cả đôi bên. Người nào chỉ hơi
tinh ý một chút là thấy ra ngay, chiến thuật của hữu đội hôm nay thay đổi
hẳn, nhưng lính tráng khoẻ mạnh tinh nhuệ không đi leo núi, mà chỉ ra sức
ngăn chặn không cho tả quân tiến lên. Họ cố sức leo lên một điểm cao,
nhưng không tiếp tục leo cao thêm nữa, mà tất cả quay mình lại đứng trên
nhìn xuống, lấy đá lăn, gỗ lao để khống chế đối phương, khiến cho họ
không tiến lên được nửa bước, thậm chí còn ép cho họ xuống tận chân núi.
Các quan trong triều thảy đều thắc mắc, không hiểu Tôn Tử đang định giở
bài gì, cứ như thế này cho phòng mà không tấn công, có mà đánh đến ba
năm cũng khó mà phân thắng bại. Đang giữa lúc Hạp Lư và quần thán nát
óc nghĩ mãi không hiểu ra sao thì thấp thoáng đã nhìn thấy có người đã leo
lên đến đỉnh núi, nhổ được lá cờ đỏ, giơ cao lên, lấy hết sức ra mà phất lên
như để báo tin thắng trận. Những người lần lượt leo lên theo sát phía sau có
tới hơn một chục người, họ đã chiếm lĩnh được đỉnh núi Lạp Mạo. Văn võ
bá quan nhìn nhau kinh ngạc, không ai là không hết lời thán phục.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.