TÔN TỬ TRUYỆN - Trang 362

nương tựa, vì đào hào đắp đê đã huỷ hoại cái làng nhỏ chứa đầy ba mươi hộ
của họ, giữa lúc năm hết tết đến, trời đầy băng tuyết, họ buồn không biết
dời nhà đi đâu, không còn nơi che nắng che mưa, chui ra chui vào được
nữa, nên đành đốt nhà tự thiêu, mong được chết gọn gàng sạch sẽ, khỏi gây
phiền hà cho láng giềng. Ông già bà cả của Tân Trang với dân chúng các
thôn xóm quanh đó; đã vin vào sự việc này, nhao nhao nổi dậy ầm ầm
chống lại quân Ngô phá làng để đào hào. Quân Ngô thì đã có bài học sờ sờ
bởi viên hiệu uý vừa bị giết, quan quân các cấp cũng không dám đàn áp
mạnh mẽ, làm cho công việc đào hào đắp đê không sao tiến triển được. Sau
khi được tin này, Tôn Tử lại phải đến tận nơi thấy vợ chồng Triệu Trinh đã
bị cháy ra than, họ ôm chặt lấy nhau, co quắp như tôm, da dẻ cháy vàng
như vịt quay nằm giữa đống đổ nát cháy nham nhở của căn nhà tồi tàn,
ngói tan gạch nát thật là thê thảm và vô cùng đáng thương, bất giác thấy
lòng se lại và tròng mắt ướt nhoè… Ông vội vàng an ủi qua loa cho dân
chúng nước Từ, rồi về doanh trại và viết ra hai điều quân lệnh ban bố ra để
thi hành: Một là những ruộng mạ lúa mạch bị huỷ hoại trong khi đào bới
đắp đê, sẽ được lập tức đền bù theo sản lượng cao nhất của năm tới; Thứ
hai, hào cừ nên cố hết sức đào tránh các thôn làng, chỗ nào không thể tránh
được, cần trước hết sắp xếp chỗ cho dân chúng di chuyển đến và lập tức
trao khoản chi phí gấp đôi khoản chi phí xây dựng một nếp nhà tương tự để
năm tới họ xây dựng lại nhà cửa.

Hai pháp lệnh đó của Tôn Tử như một cơn gió đông trong lành, thổi cho

vùng lưu vực sông Đà tan băng giá, như những giọt mưa xuân ngọt ngào,
thấm thía vào từng trái tim mỗi người dân nước Từ. Cả chục năm nay, vua
nước Từ chỉ những lăm le một lòng một dạ nịnh bợ vua nước Sở, đè nén
bóc lột dân chúng rất tàn khốc, khiến cho dân chúng trên mình không một
manh áo ấm che thân, trong nhà ăn bữa tối không còn bữa mai, người vừa
đói vừa rét mà chết không biết đâu mà kể. Những ai may mắn còn sống sót
già thì nửa ruột trống không, hoặc mắc bệnh phù thũng chân sưng như cái
vại, hoặc gầy như que, gân xanh chằng chịt trên trán, chỉ cần một cơn gió
nhẹ cũng có thể thổi bay; trẻ nhỏ thoi thóp chờ bú, có biết bao nhiêu đứa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.