TÔN TỬ TRUYỆN - Trang 373

đánh, xác chết phơi đầy đồng, máu chảy thành sông, bọn chó quen mùi tanh
tưởi. Cho dù có không đánh trận, thì xác người chết đói cũng đầy đường
đem lại cho chúng những bữa ăn ngon. Lũ chó hoang ở Chiến Trang đã từ
lâu không ngửi thấy mùi tanh của thây người, nay bỗng thấy có một cái xác
ở đầu thôn, đương nhiên là hí hửng kéo đến. Chó cũng như con người thấy
lợi là tranh giành nhau, đấu với nhau để sống, và chúng cũng có từng phe
từng phái khác nhau. Lũ chó kéo đến đêm ấy, không biết có bao nhiêu bè
phái khác nhau, nên chưa tranh nhau được tới mức công bằng, chúng quay
ra cắn nhau, tranh giành nhau kịch liệt, tiếng chúng sủa chói tai, vừa gầm
vừa rú, trong đêm khuya lại càng trở nên ghê rợn hãi hùng. Tiếng chó sủa
không bình thường đã khiến cho cụ già Chiến Đắc Lợi ở đầu thôn thức giấc
cụ vội vàng khoác áo thức dậy, mở cửa nhìn ra, thấy vậy bỗng sửng sốt cả
người, vội vàng quay trở vào nhà, rút cây đòng sắt sáng loáng xông thẳng
ra cửa, vung cây đòng sắt lên xông vào đàn chó đang kịch liệt tranh giành
nhau…

Đàn chó bị đuổi đi, “cái thây” dưới đất được mang về đặt lên giường của

cụ Chiến. Vì vừa mới bị đàn chó xâu xé, nên trên mình “cái thây” đầy
những vết thương, song vẫn còn thoi thóp thở. Nhìn dấu vết trên mũ áo và
khí giới trong tay, cụ già Chiến dễ dàng nhận được ra đây là binh lính của
quân Ngô, và thấy rằng lúc này đây, điều hệ trọng nhất là tìm cách làm sao
cứu được tính mạng cho người lính đáng thương này. Một là phải bón cho
anh ta thức gì ăn, hai là phải mời thầy lang về khám chữa. Thôn nghèo hẻo
lánh, lại vào lúc gà gáy nửa đêm, đi đâu mà mời thầy lang bây giờ? Đành
chỉ còn cách ngồi chờ đến sáng rồi mới tính chuyện sau. Từ đôi môi khô
rạn và đầy mình mồ hôi của anh ta, rất có thể anh ta mắc chứng khiếp sợ,
và do ra quá nhiều mồ hôi nên hư thoát, thế nên việc cần kíp này là phải
cho anh ta ăn. Thế nhưng anh ta cũng đờ ra thế này, môi còn không hé được
ra, thì làm sao mà ăn uống được? Cụ già Chiến bảo cụ bà đi nấu lấy một bát
cháo kê, lấy đũa gắp ít một nhét vào miệng anh ta, môi và lưỡi của anh hình
như hơi động đậy, mỗi tội cháo hơi đặc, anh ta không còn sức mà húp vào,
nên cháo bón vào chỉ chập chờn ở cửa miệng không sao trôi được vào trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.