TÔN TỬ TRUYỆN - Trang 377

Lại nói về Sở Chiêu vương, từ sau khi có được Chân Mai phi, bị sắc đẹp

của nàng quyến rũ, quấn quít sớm chiều, chẳng mấy khi chịu rời hậu cung
được chốc lát, thường thường mặt trời lên mấy con sào rồi cũng vẫn còn
đùi ấp má kề với nhau ngủ kỹ, bỏ bê cả buổi chầu sáng. Một hôm, đã qua
giờ Mão, Chiêu vương vẫn còn đang ở hậu cung, vui vầy trăng gió, say
cuộc mây mưa Chân Mai phi, bỗng nội thị ở ngoài cung bẩm vào:

– Đặc sứ của nước Từ cáo cấp, nước Ngô đã cho Phu Khái, Chuyên Nghị

đem một phần ba số quân đến chinh phạt Đông Di, tình thế vô cùng nguy
cấp! Lệnh doãn Tử Tây mời đại vương lên điện để bàn việc đem quân cứu
nước Từ.

Tên đặc sứ nước Từ chết tiệt này, sớm không cáo cấp, muộn không cáo

cấp, lại nhè đúng lúc này mà cáo cấp với lại chẳng cáo kiếc, làm mất cả
hứng, hỏng cả cuộc vui nồng nàn của Chiêu vương. Tuy nhiên, đã có đặc sứ
nước ngoài cao cấp có lời mời của lệnh doãn Tử Tây, Chiêu vương đành
phải rất miễn cưỡng đẩy nàng cơ xinh đẹp ra khỏi lòng mình, lệnh cho cung
nga đến rửa mặt chải đầu cho mình. Cho đến lúc Chiêu vương dềnh dàng
ăn xong bữa sáng, lững thững bước lên Kim Điện, lại mất thêm đến nửa
canh giờ nữa, quần thần đều rất khó chịu. Nhưng khó chịu mặc khó chịu,
chẳng ai dám để lộ ra điều ấy, càng không dám nói ra lời, đành hậm hực mà
nuốt giận. Chiêu vương cho vời sứ nước Từ lên điện, nghe ông ta báo cáo
tình hình tiến công của quân Ngô và ý định thiết tha trông đợi cứu giúp của
vua nước Từ. Trong đông đảo những nước thần phục và đi theo mình, vua
nước Từ là Chương Vũ vốn được Chiêu vương vì nể nhất, vì ông ta luôn tỏ
ra trung thành dễ bảo, nói sao thì làm vậy, hàng năm cống nạp cũng nhiều
nhất. Những thứ khác chưa kể, chỉ riêng nàng Chân Mai mà ông ta dâng
lên, cũng đã là công lớn át cả mọi người, không có sự trung thành ấy, mình
làm gì được vui thú như ngày hôm nay, thế nên lúc này nước Từ lâm nạn,
không thể không cứu giúp. Cứu binh như chữa cháy, Chiêu vương vội vàng
ban chiếu chỉ, lệnh cho tả tư mã Thẩm Doãn Tuất mang binh mã của bản bộ
lập tức hành quân đến cứu Từ Di, nhất định phải đánh cho quân Ngô một
mẻ thật đau đòn, để về sau họ không dám khinh suất đánh liều…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.