TÔN TỬ TRUYỆN - Trang 418

là, vùng này núi cao rừng rậm, khe sâu dốc hiểm, chiến xa không thể nào đi
lại được, đồ đạc rất khó chuyên chở. Cho đến lúc này họ mới ngẫm được ra
rằng họ đã bị lừa, những thứ như chiến xa, vật tư trang bị quân Ngô vứt ở
dọc đường mà họ nhặt nhạnh được, chẳng những là thứ bỏ đi, mà còn là
những thứ thừa, đành lại vứt xuống chân núi, trả lại cho chủ của chúng, còn
lại vất vả suốt dọc đường, kết quả là công cốc. Thứ ba, đây là điều chủ yếu,
khi quân Sở vừa vào đến vùng rừng núi, quân Ngô đã lập tức chặn đường
về, cắt đứt mối liên hệ giữa đội quân này với hậu phương của họ, đưa đến
chỗ không cung cấp được lương thảo. Trên những mỏm núi điệp trùng,
giữa những cánh rừng sâu mù mịt, không người ở không đất đai, không
mùa màng, quân Sở không biết giành giật cướp bóc ở đâu, thời gian kéo
dài, thế tất sẽ khốn khó mà chết ở đây, đói khát mà chết ở đây…

Lại nói nước Việt cử Tư Trữ làm chủ tướng, Quách Như Niết phụ tá, dẫn

quân lên phía bắc, đi thẳng đến Ngự Nhi, muốn chia quân chiến Gia Hưng
và Tuy Lý, sau đó đi cả đường thuỷ và đường bộ, gặp nhau ở Cô Tô. Tuy
nhiên đó chỉ là sự ao ước của quân Việt mà thôi, Ngô vương và Tôn Tử sức
mấy lại có thể để cho đội quân này muốn sao được vậy! Đêm thứ hai sau
khi quân Việt đóng lại ở Ngự Nhi, chuồng ngựa, kho tàng cùng một lúc tự
dưng bốc cháy, người châm lửa chính là một cánh quân nhỏ của nước Ngô
ém sẵn ở trong thành. Họ đã giết hết lính canh, đốt đuốc sậy lên rồi ném
vào lán ngựa và kho tàng. Thấy lửa bốc cháy lên đùng đùng, họ không lẩn
tránh đi, cũng không trốn chạy, mà nhảy múa nhao nhao quanh những đám
lửa như mở dạ hội quanh đống lửa trại. Mãi cho đến lúc quân Việt đang ngủ
say bừng tỉnh dậy, tập hợp đội ngũ đi chữa cháy, họ mới hò reo, chửi bới
rồi trốn về hướng tây bắc, mà vẫn vừa trốn đi, vừa chửi bới. Quân Việt
đương nhiên là sẽ đuổi sát ráo riết ở sau lưng, đuổi đến sát chân tường
thành. Bọn lính châm lửa đốt nhà bò theo cống nước mà ra, ngoài thành
còn có rất đông tướng sĩ của quân Ngô hò reo chửi bới, đèn đuốc soi sáng
rực như ban ngày. Quân Việt người đông, không thể nào qua cống thoát
nước mà ra ngoài thành và cũng không dám liều lĩnh xông ra khỏi thành.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.