TÔN TỬ TRUYỆN - Trang 416

– Nói láo! Ngũ Tử Tư chỉ là một tên quan lưu vong của nước Sở, có cái

quái gì mà phải sợ – Viên quan xét hỏi quay ra nói với tên lính hành hình ở
bên cạnh – Tống cổ tên gian tế của quân Ngô này xuống nhà ngục phía tây,
canh giữ cho cẩn thận!

Khoái Nam Đống tập tễnh bị giải đi, tên quan xét hỏi nhìn theo sau lưng

chàng, lắc đầu cười chua chát:

– Nói thực ra ngay từ đầu, thì làm gì đến nỗi khổ sở thịt da nhừ tử ra

thế…

Kỳ thực, những điều Khoái Nam Đống vừa nói, có cái giả, có cái thật, có

cái thực, có cái hư lẫn lộn vào với nhau, ngay bản thân anh ta cũng chẳng
biết cái gì là thực cái gì giả, mà chỉ biết vâng lệnh bảo sao thì nói vậy thôi.

Nghe viên quan xét hỏi báo cáo xong, mặt Tử Tất bầm tím lại như lá gan

lợn. Ông ta không vội tỏ ra thế nào, cố hết sức trấn tĩnh kìm nén mình, hai
tay chắp ra sau lưng, đi đi lại lại trong phòng, bước đi lúc vội vã lúc chậm
rãi, vẻ mặt lúc rạng rỡ lúc sa sầm, ông ta đã phán đoán sự thật giả trong mỗi
sự việc mà Khoái Nam Đống nói ra và cân nhắc để xử trí những việc đang
xảy ra trước mắt. Đột nhiên, ông ta dừng bước chân, dằn từng tiếng một nói
với một tên cấp dưới đang đứng trước mặt mình:

– Những điều Khoái Nam Đống vừa nói, cấm không được nói lại với ai:

Chủ tướng quân Ngô trước mặt chúng ta chính là Ngũ Tử Tư, chứ chẳng
phải Vương Tôn Lạc nào hết!

– Dạ điều đó… – Viên quan xét hỏi hầu như có điều khó hiểu.
– Cứ nói như thế! Cứ làm như thế – Tử Tất cắt ngay lời của cấp dưới,

không cho người này nói tiếp.

Tử Tất lại thân chinh xét hỏi Khoái Nam Đống, Khoái Nam Đống nói lại

y như cũ.

Tử Tất mở tiệc khoản đãi Khoái Nam Đống, làm như dốc hết tâm sự ra

trò chuyện với Khoái Nam Đống, nhưng anh ta vẫn chỉ nói như những gì đã
nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.