TÔN TỬ TRUYỆN - Trang 421

Đỉnh Long Đàm như một kẻ kiêu ngạo ngông nghênh giữa những đỉnh

núi chọc trời của dãy núi Thiên Mục, bởi trên núi có một cái đầm, nên mới
có tên là Long Đàm (đầm rồng). Long Đàm như người gắn lên đỉnh núi,
rộng tới hàng chục mẫu, nước sâu vô cùng, xanh quá hoá đen, có người còn
nói đầm này còn thông được ra biển Đông, cho nên quanh năm không bao
giờ khô cạn, trời càng nắng hạn, nó càng mênh mông gợn sóng nhấp nhô,
xanh biếc giập giờn, tựa hồ ở đáy đầm có vô số mạch nước đang đùn lên
cuồn cuộn. Dưới đỉnh núi có mười tám lũng sâu, lũng núi nào cũng róc rách
rì rào tuân chảy nguồn mạch của Long Đàm, trong đó có một lũng gọi là
lũng Hồ Lô, nơi bắt đầu vào lũng núi đường rất hẹp, y như cái cuống quả
bầu. Nhưng càng đi vào trong càng thấy rộng ra, đến mức hình thành một
khoảng đất rộng hình tròn, đấy chính là cái ruột rỗng của quả bầu vậy. Nếu
như đào ở đầm Long Đàm, xả nước đầy quả bầu này, thì ở đây sẽ thành một
xứ sở mênh mông. Một buổi sáng, Chuyên Nghị đem quân giao chiến với
một cánh quân Việt, bị thua bỏ chạy đến lũng Hồ Lô. Đánh nhau kịch liệt
hồi lâu, hiếm hoi lắm mới có được một vài khoảnh khắc để xả hơi, binh
lính vội vàng đào bếp nấu ăn, cơm chín, vừa định ăn, quân Việt đuổi sát
đến nơi. Chuyên Nghị như con chim chết hụt thấy cành cây cong, nhìn thấy
quân Việt khác nào như chim thấy thợ săn, vội buông bát đũa, hò nhau bỏ
chạy, trong nháy mắt, trốn biệt chẳng còn một ai. Luồn khe sâu, lẩn trong
rừng rậm, rồi vượt suối trèo đèo, suốt ngày như bị người khác xỏ mũi kéo
đi. Quân Việt đã mấy ngày không có gì cho vào bụng, bỗng thấy mùi cơm
thơm ngào ngạt bốc lên từ trong hang sâu người nào người nấy thèm nhỏ
rãi ra, bất giác tăng nhanh bước chân đuổi dấn lên. Đến lúc quân Việt đến
giữa lòng quả bầu, nhưng quân Ngô đã nghe tin bỏ trốn hết, thấy có cơm
canh nóng hổi còn đang bỏ lại, chẳng kịp chờ quan trên ra lệnh, đám lính
đói đã bu lại như ong, tranh nhau bát đũa, ăn ngấu ăn nghiến. Đang lúc
tướng sĩ của quân Việt vớ được cơm trắng thịt béo ăn ngon lành, bỗng thấy
cuồng phong gầm rít, sóng dữ ào ạt, sấm rền rung chuyển trời rung đất
chuyển, núi lở đá nhào, thì ra quân Ngô đã đào đầm Long Đàm trên đỉnh
núi, nước như từ trên trời trút xuống, cuốn ào đi như thú dữ ra khỏi núi,
trùm lấp đất trời, không sức gì cản nổi, đất đã lao xuống ầm ầm, cây lớn bị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.