TÔN TỬ TRUYỆN - Trang 422

nhổ bật cả rễ, muông thú chạy ngược chạy xuôi, cuối cùng bị cuốn theo
dòng nước. Quân Việt thấy vậy vội vứt cả đũa, chạy thục mạng về phái
cuống quả bầu, nhưng ở đó đã bị những túi cát xếp đống cao hàng trượng
lấp kín, mực nước trong lũng núi nâng cao lên nhanh chóng, lên đến gối,
rồi đến ngang lưng và chẳng mấy chốc đã lút đầu và lưng núi Hồ Lô đã trở
thành hồ rộng vực sâu, tướng sĩ quân Việt biến thành tôm thành cá hết.

Trong Ly cung của Ngô vương ở núi Linh Nham, Tôn Tử đang đánh cờ

vây với Hạp Lư. Ông điềm đạm ôn tồn, cử chỉ rất tự nhiên thư thái, ván nào
cũng thắng, bàn cờ lấp lánh, cung thất sang trọng, tràn ngập một không khí
tĩnh lặng và yên hàn, chẳng ai biết được rằng đất nước đang bị Sở Việt liên
kết nhau xâm phạm và các tướng sĩ ở tuyến đầu đang phải đổ máu hy sinh.

Từ trong một hang sâu của núi Thiên Mục vọng ra tiếng đàn, lúc thì dồn

dập như gió mùa vần vũ, như muốn vó ngựa trên đường, lúc lại nhẹ nhàng
như suối trong róc rạch lặng lẽ thì thầm, thể hiện tình cảm của người gẩy
đàn lúc xúc động khảng khái, lúc tâm đắc dịu dàng. Không biết gảy đàn
bao nhiêu lâu, mà tiếng đàn đã biến thành tiếng ngáy ran của sấm. Ngũ Tử
Tư bước vào hang, thấy sau khi gảy đàn, Tôn Tử đã khoác áo mà ngủ, ông
ngồi dựa vào vách hang, ngủ rất say, hơi thở rất đều, sắc mặt hơi ửng đỏ,
khoé miệng hơi mỉm cười, chắc rằng trong giấc mơ ông đã vạch ra được
một phương án chiến đấu mới mẻ và ưng ý. Không nỡ làm ông thức giấc,
Ngũ Tử Tư rón rén ngồi xuống cạnh đó, im lặng chờ.

Nhất tuyến thiên – một vệt trời – cứ theo tên mà hiểu nghĩa, người đứng,

giữa thung lũng hẹp, ngửa mặt nhìn lên, thấy trời là một vệt. Tìm nguyên
cớ thì thấy một là lũng sâu lại hẹp, hai là núi cao lại dựng đứng và lũng núi
nhất tuyến thiên này chỉ có đường vào mà không có đường ra. Khắp nơi
trong lũng núi là vách đá cheo leo, ngửa mặt không nhìn thấy đỉnh núi đâu,
muốn ra khỏi lũng, phải nghiêng mình mà lùi ra theo lối cũ. Một buổi trưa,
mặt trời gay gắt trên đầu, nóng nực không sao chịu nổi, quân Ngô lại dụ
cho một cánh quân Việt vào lũng núi Nhất tuyến thiên. Trong lũng núi đã
xếp đầy cành không, lau sậy và rơm rạ, sẵn sàng chờ quân Việt kéo vào. Từ
ngang sườn núi, quân Ngô đã bắn xuống rất nhiều mồi lửa, thế là trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.