TÔN TỬ TRUYỆN - Trang 445

thành một sĩ quan trung cấp của Bá Bỉ, vì xúc phạm đến lợi ích của Bá Bỉ
nên bị đánh gẫy chân, tống giam vào lao cấm cố, chuẩn bị đêm tối sẽ lôi đi,
vứt xuống hồ để thủ tiêu. Nhờ một người bạn đồng liêu tốt bụng khoá hờ
cửa lao nên Diêu Hoán Cát mới được từ cõi chết trở về, tránh được mối hoạ
ngập đầu. Phiếm Khải là Diêu Hoán Tường, em trai của viên sĩ quan quân
đội nước Ngô vừa thoát chết này. Sau khi cải trang và đóng vai như thế rồi,
trước hết dùng xe nhà buôn đưa hai người sang nước Sở, khi đến Sính đô,
thì đánh xe quay lại. Diêu Hoán Cát sẽ ngồi lên xe cút kít, để em trai là
Diêu Hoán Tường đẩy đi xin ăn dọc đường. Từ ngoài vào trong Sính đô, họ
đã tận mắt thấy không biết bao nhiêu là cảnh ngộ bi thảm, những trận chém
giết nhau, những khoảnh khắc đau buồn ai oán…

Trên đồng rộng hay trên đường dài, người lánh nạn, ăn mày nối thành

đoàn dài không ngớt, nào già nào trẻ, nào gái trai, nào giắt cõng trẻ, nào dìu
vợ bồng con, hoặc túm năm tụm ba, hoặc trơ trọi một thân… người nào
người nấy mặt bủng da vàng, thân hình tiều tuy áo quần làm lũ lôi thôi…

Đi đến đâu, hình ảnh đập vào mắt cũng là những than hình gầy như que

củi, vẳng bên tai là những tiếng khóc than rên rỉ vì đói rét. Trên mảnh đất
màu mỡ này, chết chóc đã không còn là điều đáng sợ nữa, bởi vì bất cứ ở
đâu và lúc nào, cũng có thể có người chết đói chết rét, người ta đã quen mắt
và nhàm chán trước cảnh ấy rồi, hơn nữa, chết đi lại đỡ khổ hơn là sống,
hình như thế lại được yên thân hơn, sung sướng hơn. Bởi vậy mà con thơ
chết trong lòng mẹ, mẹ cũng chẳng hề rơi nước mắt. Mẹ già có chết đặt
giữa nhà, con cháu cũng chẳng ai hờ khóc. Thấy cháu mình chết lả trên
đường gánh đi xin ăn, làm ông cũng không hề thở than đội hồi – thần kinh
con người ta đã bị tê liệt hết cả rồi! Song thần kinh tê liệt lại hoá ra một
điều may, những con người bị tai hoạ kia sẽ vì thế mà giảm bớt được đau
khổ. Trên con đường mịt mù cát bụi, có một cụ già vất vả đi ngược theo
chiều gió, cụ chống một cây gậy, gò tấm thân cao lớn của mình, cất từng
bước chân lảo đảo, thở hổn hển như sắp đứt hơi. Bỗng đâu một cơn gió
xoáy ào ào ấp tới, cụ già bị gió thổi ngã xuống đất, cụ giãy giụa mấy lần,
nhưng không làm sao bò dậy nổi, đành nằm ngay đờ ra trên mặt đất, để mặc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.