TÔN TỬ TRUYỆN - Trang 541

Ngay lúc đó, trung quân đã truyền lệnh, toàn quân cắm trại và đóng lại

núi Hán Âm. Tạm thời dựng lại không đi, tối đến mọi người ngủ một giấc
ngon lành. Riêng Tôn Tử, vẫn phải bận với hàng hoạt công việc: chỉ định
tuần đêm, truyền khẩu lệnh, cử lính canh, cắt người gác đêm. Đồng thời,
ông còn cho thám tử đi nghe ngóng động tĩnh của quân Sở.

Thẩm Doãn Tuất đi rồi, Nang Ngoã cả ngày hí hửng, uống trà tán

chuyện, gối cao ngủ kỹ, một hôm, đang ngồi chuyện phiếm với quan tiên
phong Sử Hoàng, Nang Ngoã nói:

– Không ngờ Thẩm Tư mã lại có cẩm nang diệu kế như vậy, cứ thế này

thì công lao đánh bại quân Ngô, đã ở trong tầm tay rồi.

Nghe nói vậy, Sử Hoàng mỉm cười, cười đến nỗi Nang Ngoã thấy mất tự

nhiên liền hỏi:

– Tại sao tiên phong lại cười?

Sử Hoàng lại cười nhạt lần nữa, đáp:
– Hành động đó của Thẩm tư mã, mạt tướng có suy nghĩ của mình,

không biết có nên nói bay không?

Nang Ngoã thôi thúc:

– Có gì thì cứ nói, quan tiên phong suy nghĩ thế nào?
Sử Hoàng tỏ ra người rất có mưu mô nói:
– Theo thiển nghĩ của mạt tướng, lệnh doãn đã trúng phải mưu gian của

tư mã rồi!

Nang Ngoã ngạc nhiên và khó hiểu, hỏi:
– Ông ta bàn mưu với ta cùng đánh quân Ngô, sao lại bảo ta trúng phải

mưu gian của ông ta?

Sử Hoàng tránh không trả lời thẳng vào câu hỏi của Nang Ngoã, nói:

– Mưu của tư mã, đúng là có thể đánh bại quân Ngô, tuy nhiên sau khi

đánh bại quân Ngô, mọi người đều được lợi, riêng với lệnh doãn chỉ có hại
mà không hề có lợi…

Nang Ngoa cuống lên, ngắt ngang lời Sử Hoàng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.