TÔN TỬ TRUYỆN - Trang 542

– Thế nghĩa là thế nào?
Sử Hoàng làm ra vẻ thao lược nói:

– Lệnh doãn hẳn còn nhớ buổi đầu Yểm Dư và Chúc Dung của nước

Ngô mang quân xâm phạm biên giới, Thẩm Doãn Tuất đã chặn được quân
Ngô, Bá Khước Uyển chặn cửa sông Hoài Nhuế, cắt đường về của quân
Ngô. Sau khi quân Ngô thất bại, tất cả quân nhu vật tư đều thành của riêng
Bá Khước Uyển, về đến Sính đô, Chiêu vương còn ban thưởng trước điện.
Cùng đi đánh trận, mà Thẩm Doãn Tuất còn có công lớn, nhưng đến cuối
cùng, Bá Khước Uyển lại vớ bở, Thẩm Doãn Tuất chẳng được gì. Nay
Thẩm Doãn Tuất cũng học cách Bá Khước Uyển, để lệnh doãn chặn quân
Ngô ở Hán Thuỷ, ông ta tạt qua cửa sông Hoài Nhuế, cắt đường về của
quân Ngô. Chẳng bao lâu nữa quân Ngô mà thua, ông ta được cả tiếng cả
miếng, còn lệnh doãn thử hỏi có khác gì múc nước bằng rá, múc thì đầy
nhưng chẳng được gì. Lời người đáng sợ, mọi người đều xì xào bàn tán, ai
cũng bảo lệnh doãn bất tài, thua chạy re mới đến Hán Thuỷ, may nhờ Thẩm
tư mã tiếp ứng, mới đánh bại được quân Ngô. Đến lúc ấy, ngài còn mặt mũi
nào ngồi ở ghế của thừa tướng nữa? Với lại, lệnh doãn đã từng nói với
Thẩm tư mã, nếu việc lớn thành công, thì sẽ nhường chức lệnh doãn cho
ông ta đó thôi, thế há chẳng phải là tự thừa nhận rằng Thẩm tư mã vượt xa
hơn mình sao?

Không để cho Sử Hoàng nói hết, Nang Ngoã vội vàng giải thích:
– Chuyện nhường chỗ cho nhau, là câu hàn huyên cửa miệng ở chốn

quan trường, sao có thể coi là thật được?

Sử Hoàng vẫn thủng thẳng tiếp:
– Đấy là những lời đãi bôi, mạt tướng làm gì chẳng biết, có điều sau khi

lập công, rồi ông ta sẽ níu lấy câu nói ấy của lệnh doãn, ép người phải
nhường ghế cho mà xem, lúc ấy thì liệu tính sao ạ?

Nang Ngoã quay ra trách móc:

– Vậy sao ngươi chẳng nói sớm với ta?
Sử Hoàng giải thích:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.