TÔN TỬ TRUYỆN - Trang 631

tình cảm trong chốc lát, chỉ vì đã trót nói ra mồm, lại không nỡ thấy Chiêu
vương khổ sở như thế, nên mới quyết liều mình một phen, để thử vận may.
Hắn thầm nghĩ, giữa lúc trong thuyền lộn xộn, có thể công chúa Quý Hoa
đã trốn thoát lên bờ, cũng chưa biết chừng, huống chi công chúa là người
lanh lợi thông minh, rất có thể đã trốn thoát rồi thật. Hắn đang coi những
điều giả tưởng là sự thực, bỗng thấy yên trong lòng và với một niềm tin lớn
lao, hắn quay lại bãi lau, đưa hai tay lên miệng làm loa, quay ra phía bãi loa
gọi lớn:

– Công chúa ơi! Công chúa Quý Hoa ơi! Công chúa ở đâu?

Hành động của Chung Kiến, xem ra có vẻ nực cười, tuy nhiên trên đời

lại hay có điều kỳ quặc, chuyện lạ đời lại xảy ra ngay lúc này.

Chung Kiến vào giữa bãi lau, chạy đi chạy lại giữa những lùm cỏ khô um

tùm, luôn mồm kêu gọi. Bỗng nhiên hắn phát hiện cách đó không xa có
một bóng đen đang xê dịch, trong lòng bỗng nảy ra niềm hy vọng, vừa chạy
như điên dại về phía cái bóng đen, vừa lấy hết sức ra mà gọi:

– Công chúa Quý Hoa! Rốt cuộc là người đang ở đâu, đại vương đang

nóng lòng như lửa đốt, hãy mau ra đây xem nào!

Trong đám cỏ mà màn sương bạc còn dăng kín vang ra tiếng khóc nghẹn

ngào nhưng mềm yếu của một người con gái. Tiếng đáp lại vang lên yếu ớt:

– Công chúa Quý Hoa đang ở đây này! Người là ai thế?
Nghe thấy tiếng kêu, Chung Kiến mừng như mở cờ trong bụng, tựa hồ

như phía trước đang cháy lên ngọn lửa đùng đùng, rực đỏ cả một góc trời,
hắn loạng choạng bước thấp bước cao chạy tới nơi có ánh lửa. Quả nhiên là
công chú Quý Hoa. Thấy nàng bùn đất bám đầy mình, toàn thân co dúm lại
và run bần bật, Chung Kiến nhào lên trước, kéo công chúa ra khỏi vũng
bùn:

– Thưa công chúa! Tôi là hạ đại phu Chung Kiến, theo lệnh của đại

vương, lặn lội tới đây để cứu công chúa! Xin hãy cùng tôi đi gặp đại
vương!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.