TÔN TỬ TRUYỆN - Trang 688

đi, Phu Khái bị dân chúng phản lại, người thân xa rời, trở thành người cô
quả cô đơn, đành mang số tâm phúc còn lại của mình ra đánh trận. Hạp Lư
đứng ở trận tiền hỏi:

– Quả nhân tin cậy như chân tay, cớ chi lại làm phản?

Phu Khái cũng thẳng thắn đàng hoàng hỏi lại:
– Ông giết Vương Liêu, trừ Khánh Ky, há không là làm phản hay sao?
Hạp Lư giận không nén nổi, lệnh Bá Bỉ ra trận bắt sống. Hai tướng đánh

nhau được mấy hiệp, Hạp Lư thúc quân thẳng tiến vào. Phu Khái tuy khỏe,
nhưng ngặt vì ít không thắng được nhiều, đành thua to bỏ chạy, trốn sang
nước Tống. (Cũng có người nói trốn sang nước Sở). Hạp Lư phủ dụ cho
yên dân chúng, về đến kinh đô nước Ngô, Thái tử Ba ra đón vào thành,
cùng bàn bạc mưu sách để chống nước Việt.

Tin tức loan ra đến tuyến trước, Tôn Tử và Ngũ Tử Tư tạm yên trong

lòng, cùng bàn nhau làm thế nào chấm dứt cục diện căng thẳng lúc này để
sớm rút quân về nước. Ngũ Tử Tư nói:

– Tên nghịch tặc trong nước đã được quét sạch, ở đây chúng ta cầm cự

với liên quân Tần – Sở nửa tháng trời, cung cấp khó khăn, không nắm được
phần thắng, chi bằng thừa cơ kéo quân về nước, ý nguyên soái thế nào?

Tôn Tử đáp:

– Cầm cự một số ngày, quân địch án binh bất động, nghiễm nhiên là

không có ý muốn giao chiến, nếu ta sai sứ đang để thương thuyết với họ, ký
hòa ước, ắt là họ sẽ vui vẻ tiếp nhận, chỉ có điều…

Ngũ Tử Tư vẫn còn băn khoăn lo ngại hỏi:
– Nước Sở được nước Tần giúp đỡ, đang vui mừng và kiêu căng, có chỗ

dựa nên không phải lo ngại, lúc này mà giảng hoà với họ, làm sao họ có thể
chấp nhận điều kiện cắt đất bồi thường, tiến cống nạp thuế… mà chúng ta
đưa ra.

Tôn Tử trầm tư một lát, sau đó nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.