Người Khăn Trắng
Tổng tập truyện ma của Người Khăn Trắng
TRÚC ĐÀO
{Soc tạm đặt vì bản nguồn không có tựa}
Đi xem hết một vòng khu đất quanh nhà, Phước có vẻ hài lòng. Tuy nhiên
khi đứng lại trước ba ngôi mộ cũ anh hơi ngần ngại:
- Những ngôi mộ này là của ai?
Người chủ khu đất cười bảo:
- Đây là những ngôi cổ mộ, nghe nói là của ông tằng ông tổ gì đó của tôi.
Lúc ông nội tôi còn sống còn rất mơ hồ về gốc tích của chúng...
Phước nói thẳng:
- Nói chung là tôi đồng ý mua khu đất và ngôi nhà này với giá cả đó.
Nhưng cũng chỉ bởi những ngôi mộ này...
Người chủ nhà mau miệng:
- Tôi đã nói rồi, nếu xong giá, anh tiến hành làm thủ tục là tôi sẽ cho cải
táng ngay. Mộ cổ mà, có gì đâu mà ngại.
- Tôi không ngại chuyện mồ mả trong đất nhà, tuy nhiên đáng lẽ ra ông nên
cho cải táng trước khi bán, thì người mua chúng tôi dễ tính hơn.
Người chủ quả quyết:
- Tôi hứa chỉ trong vòng ba ngày thì mọi việc sẽ xong xuôi. Anh cứ yên
tâm.
Việc xem đất coi như xong. Người chủ dẫn Phước vào ngôi nhà cổ. Ông ta
giới thiệu:
- Nhà này có lẽ đã có tuổi ngót trăm năm, nhưng do làm bằng gỗ quý, nên
anh xem nè, chưa có dấu mối mọt nào hết. Nói thiệt, nếu không cần tiền thì
tôi không bao giờ bán một của quý như vầy.
Phước phải công nhận là khá hài lòng với ngôi nhà. Đã từ lâu anh vẫn ao
ước có được một ngôi nhà cổ như thế này, để đưa bộ sưu tập cổ vật mà phải
mất gần hai chục năm tìm kiếm anh mới có được, về trưng bày. Nhiều bạn
bè cho rằng Phước gàn khi chỉ chú tâm tìm nhà cũ, nhưng anh thì lại vô
cùng thích thú. Bởi vậy khi nghe giới thiệu ngôi nhà này, Phước đã tới ngay