TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 1043

Hạnh định rút tay về thì mới hay bàn tay nhỏ xíu của mình đã bị bàn tay to
lớn kia nắm chặt đến nỗi có muốn nhúc nhích cũng không được, nói gì rút
ra!
- Ông... anh...
Chợt nghĩ giờ mà có nói gì anh ta cũng không nghe, biết, nên Hạnh cố thêm
sức để rút tay ra. Cũng không xong...
- Chuyện gì vậy em?
Câu hỏi đột ngột của bác sĩ Tuyền đã giúp giải thoát cho Hạnh. Bàn tay
đang nắm tay cô bỗng rơi ra, Hạnh rút được tay về, lúng túng đáp:
- D ạ... dạ… mạch bệnh nhân không ổn định. Bệnh nhân...
Bác sĩ Tuyền nhìn vào bảng điện tử thì hốt hoảng:
- Mạch giảm thấp quá! Lâu chưa em?
- Dạ mới.
Chợt bác sĩ Tuyền nhìn vào tay của bệnh nhân và hỏi:
- Sao tay của anh ta có cái gì vậy?

Lúc này Hạnh mới cùng nhìn vào đó và cô giật thót tim, bởi trong tay anh
ta đang có chiếc nhẫn của... chính cô! Chiếc nhẫn bằng bạch kim mà
Phong, người yêu đã chia tay của Hạnh tặng từ mấy năm trước, cho đến giờ
dù hai người đã chia tay nhưng Hạnh vẫn giữ, đeo trong tay không bao giờ
rời. Vậy tại sao lại ở trong tay người này Hạnh nhớ lại, có lẽ lúc nãy khi
nắm tay mình quá chặt, khi rút ra chiếc nhẫn đã vuột ở lại.

Trên chiếc nhẫn có khắc tên Hồng Hạnh, nên cô vờ như không biết cũng
không được, nên Hạnh đành phải nói:
- Lúc nãy sợ người này co giật nên em có nắm tay giữ lại, có lẽ vì thế…
Bác sĩ Tuyền cười nhẹ:
- Không sao, em lấy lại và giữ nó trong túi, hình như nhẫn bị lỏng đó.
Lấy lại chiếc nhẫn, thay vì cất trong túi như lời khuyên, Hạnh lại đeo như
cũ. Cô vừa định trở lại ghế ngồi thì nghe bác sĩ Tuyền gọi:
- Hạnh, em nhìn xem, có phải mạch ngừng rồi không?
Vừa hỏi, Tuyền quay ra ngoài gọi lớn:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.