TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 1075

Người Khăn Trắng

Tổng tập truyện ma của Người Khăn Trắng

HỒN TIỂU HƯƠNG BÁO OÁN (2)

Vừa đích thân sửa lại đôi liễn treo hai bên cột nhà, ông Chín vừa cất tiếng
hát bài bình bán vắn mà lâu lắm rồi mới nghe ông hát. Út Hoa ở nhà sau
bước ra, vừa ngạc nhiên vừa thích thú:
- Cả chục năm nay mới nghe ba hát lại bài hát này! Ba hát còn mùi lắm chớ
bộ!
Già Chín nổi hứng:
- Dịp này mà không vui thì còn dịp nào nữa? Chỉ mười ngày nữa là đằng
trai người ta vào tới rồi. Nói thật, kỳ này đám cưới của con xong ba có chết
cũng vui lòng!
Út Hoa tròn mắt nhìn cha:
- Ba lại nói “gở” nữa rồi! Ông này, mấy hôm nay cứ mở miệng là nói gì đâu
không!
Chín Hựu cười giả lả:
- Ba đang vui mà con. Mà con đừng lo, mấy người hay nói tào lao như ba
thì chẳng bao giờ chết bậy đâu!
- Ba!
Ông Chín xìu lại:
- Ừ thì thôi không nói nữa. Mà con đã đi đo thử áo chưa? Con gái út ba về
nhà chồng phải bận bộ áo dài màu hồng thật đẹp, phải đeo những món nữ
trang mà nhà chồng đã gửi vào. Đeo cho sáng rực cả nhà, cho vong hồn má
con nơi suối vàng hả lòng hả dạ!

Nói đến đó ông lại khóc. Những giọt nước mắt sung sướng mà cả đời ông
mới có. Những đứa con lớn của ông do hoàn cảnh nghèo, nên ngày hôn lễ
chỉ cử hành đơn sơ, có đứa còn không có bộ đồ cưới cho ra hồn... Nay đến
phiên con út, có lẽ trời đã nhìn lại, thương cho nhà ông.
- Ông già Chín có nhà không vậy?
Giọng của ai đó hơi lạ, lại có vẻ trịch thượng, khiến cho già Chín đang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.