TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 115

- Xin đừng quên tôi nhé!
Cơn xúc động trong lòng Tuấn Khanh bây giờ mới trào dâng. Anh cảm
thấy nghẹn ở cổ nhưng cố bật lên thành tiếng:
- Cô cũng phải luôn nhớ tôi. Rảnh nhớ viết thư tâm sự với tôi nghen.
Chiếc xe lại tiếp tục lăn bánh không cho họ có nhiều thời gian để thổ lộ ra
chuyện thầm kín bên trong. Khoảng cách giữa hai người bắt đầu xa dần đến
lúc họ không còn nhìn thấy nhau được nữa. Đứng chơ vơ giữa ngã ba
đường, Hương Lan không dám khóc nhưng những giọt lệ đong đầy trong
mắt đã tràn hết ra ngoài. Đúng là ông trời không hề có ý sắp đặt cô và
người thanh niên ấy được ăn đời ở kiếp với nhau. Đành vậy chứ phải biết
tính sao, dẫu có thét lên van xin anh ta cũng đã đi mất rồi. Buồn bã, Hương
Lan xách hành lý đi chầm chậm về phía ngôi làng đang ẩn hiện mãi đằng
xa. Chẳng biết có ai đón nhận sự trở về của cô không? Nhưng dù phải chịu
hình phạt ra sao cô cũng đành chấp nhận vì cánh chim non không đủ sức
bay xa, đúng như Tuấn Khanh đã nói. Từng bước rồi từng bước, đi mãi một
hồi lâu Hương Lan cũng đã về tới trước cổng nhà mình. Vẫn giàn hoa thiên
lý mà ngày nào cô đã trồng đang điểm những chùm bông. Vẫn mái ngói đỏ
au chưa kịp bám rêu xanh. Vẫn hàng dừa sai quằn trái, buổi trưa nắng nóng
nào cô cũng trèo hái. Mọi thứ đều đáng yêu, đều quen thuộc, vậy mà cô đã
bỏ nó để ra đi, để chịu đựng biết bao điều khổ nhục, xa cha, xa mẹ, đói
khát, cô đơn và những cơn sợ hãi không thể kể hết bằng lời được. Tuấn
Khanh đã thức tỉnh sự dại dột của cô, anh ta khuyên cô quay về là đúng
đắn. Ôi, Tuấn Khanh, tại sao anh vẫn chưa nói gì với em?

Mặc dù Hương Lan được cha mẹ chấp nhận cho trở về nhà nhưng cô vẫn
phải lấy chồng theo đúng sự sắp đặt của gia đình. Bởi bên nhà trai chưa hề
hay biết việc cô dâu đã bỏ trốn một thời gian do chú rể bị tai nạn phải nằm
viện. Thật là một cơ may ngẫu nhiên giúp cho nhà gái khỏi bẽ mặt. Bây giờ
Hương Lan đã về đến lại trùng khớp với việc xin cưới của đàng trai.
Lần này Hương Lan không phản đối nhưng cũng không hẳn cô vui vẻ nhận
lời. Lập gia đình là nghĩa vụ của mỗi người nhưng chung sống với kẻ
không yêu hẳn là khổ sở lắm! Hương Lan chẳng hiểu sao số phận của mình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.