TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 1162

- Cháu có thấy ai... ai đã vào đây?
Trâm thành thật:
- Có một bóng người đứng bên ngoài cửa sổ trong lúc cháu dỗ giấc ngủ.
Khi cháu phát hiện thì người ấy chạy biến trong vườn.
- Người đó ra sao?
- Dạ cháu thì thấy bóng chớ không rõ lắm. Có điều khi đứng ở đây người
ấy đã thở gấp và thở dữ lắm!
- Ngọc Lan!
- Chú nói ai?
Biết mình lỡ lời, ông Sâm không đáp, quay đi chỗ khác. Trâm nghe rõ tiếng
thở dài của ông...
Rồi như cố giữ kín trong lòng chuyện gì đó, ông Sâm ôm lọn tóc và bước
như người mất hồn về phòng mình...
Ngọc Trâm cảm thấy sợ, muốn nhờ giúp đỡ, nhưng nhìn hình ảnh ông chú
như thế, cô đành quay vào phòng đóng cửa lại. Lúc ấy, do không để ý nên
Trâm không hay cái bóng trắng bỏ chạy lúc nãy đã quay trở lại và đang
đứng ngoài cửa sổ nhìn vào…

Đúng ra Trâm đã bỏ về ngay thành phố sau những bất trắc vừa xảy ra. Tuy
nhiên do chú Sâm ngã bệnh đột ngột nên cô phải lưu lại và nhờ vậy cô mới
có dịp đi dạo quanh khu vườn ngôi nhà rộng lớn của chú mình.

Nếu ban đêm quanh nhà đầy vẻ âm u, hoang vắng thì ban ngày trái lại. Lúc
đầu Trâm chỉ định đi quanh quẩn gần nhà để đầu óc bớt căng thẳng sau một
đêm mất ngủ, tuy nhiên đi được vài chục bước thì những luống hoa hai bên
đường nhỏ đã thu hút cô đến không cưỡng được, nên cứ tiếp bước. Theo lời
chú Sâm, thì ngôi nhà to lớn này chỉ là nơi để thỉnh thoảng chú về nghỉ
dưỡng, ít có dịp chăm sóc... Nhưng cứ nhìn những luống hoa đủ màu sắc,
được cắt tỉa chăm chút khá cẩn thận và đẹp mắt này, thì ai dám nói đây là
khu vườn hoang?

Con đường nhỏ chung quanh trồng đầy hoa dẫn sâu vào khu vườn rộng trên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.