TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 1245

Lúc nằm nhìn lên trần nhà Hương mới phát hiện bóng đèn tuýp trên trần đã
được bật sáng, thảo nào lúc Hương vào đây căn phòng đã rực sáng. Mình
đâu có bật đèn, Hương tự nhủ như vậy và định bật dậy tiến tới chỗ công tắc
đèn. Nhưng chẳng hiểu sao toàn thân như không còn lực nữa, cô như bị
dính chặt xuống mặt nệm! Và đôi mắt Hương như sụp xuống, mờ đi...
Chẳng biết là bao lâu sau, khi tỉnh lại Hương thoáng nghe như có ai gọi
ngoài cổng. Cố bước ra, Hương lảo đảo, cuối cùng mới ra được bên ngoài.
Bà vú Hai đứng ngoài cổng gọi có lẽ đã khá lâu. Vừa nhác thấy Hương bà
đã kêu lên:
- Tôi gọi khàn cả cổ, cứ tưởng cô ngủ say hay bị chuyện gì, cô có sao
không mà mặt xanh vậy cô Ba?
Hương cố gượng cười:
- Không có gì đâu vú, con ngủ quên.
Vào nhà, chợt nhớ chuyện trong phòng. Hương hỏi ngay:
- Căn phòng của ba mẹ con lâu nay vú có dọn dẹp thường xuyên không?
Bà vú lắc đầu:
- Không hề. Từ bữa trở về đây tôi tính hỏi ý cô rồi vào đó quét bụi nhưng
chưa làm...
Dẫn bà tới căn phòng, Hương bảo:
- Con mới vào đây và mọi việc như thế này. Như có người dọn dẹp, chăm
sóc thường xuyên, ngăn nắp, sạch sẽ… và còn nữa, vú có bật đèn lên
không?
- Không! Tôi đã nói rồi, cả chìa khóa phòng này tôi còn không biết ở đâu
nữa là…
Nhớ lại chính mình đã lục lọi cả mấy ngăn tủ trên lầu mới tìm ra xâu chìa
khóa. Hương biết là vú không nói dối.
- Cô đem hoa tươi vào cắm hả?
- Vú không, con cũng không. Như vậy chỉ có mẹ con. Vú có nghĩ mẹ con
vẫn ở trong phòng này không?
Câu hỏi đột ngột làm cho vú Hai sững người. Vú không tin cũng không
được, nhất là nhớ đến chuyện chạm mặt bà chủ hôm trước...
- Cũng có thể...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.