TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 1300

Máu tò mò thúc tôi tiến đến gần để xem đó là cái gì bởi vì so với căn nhà
thì nó quá nhỏ. Hai đứa lò dò theo con đường đất nhỏ xíu đi dần về phía
ánh đèn. Khi tới nơi, tôi thoáng giật mình, nhưng hình như Thi không cảm
thấy bất ngờ hay sợ hãi gì hết. Đó là một căn nhà mồ!

Vốn là thằng gan lì, sau phút bất ngờ, tôi nhanh chóng lấy lại sự bình tĩnh
vốn có, ghé mắt ngó vào. Nền gạch bông sạch bóng mời gọi một cách hấp
dẫn không cưỡng lại được, tôi liền quyết định nghỉ ngơi tại đây hơn là chen
lấn trong cái hộp sắt đầy nghẹt người và mùi khét xăng ngoài kia.
Nghĩ thế tôi liền quay lại hỏi Thi:
- Thi có sợ không?
- Có anh Hải đây rồi, em không thấy sợ gì hết! Cô gái mạnh dạn đáp.
- Vậy mình ngồi ở đây trò chuyện cho thoải mái nhé ? Khi nào nghe tiếng
còi xe thì hãy ra.
Thi vui vẻ gật đầu rồi đột ngột hỏi tôi:
- Anh Hải có sợ ma không?
- Sao Thi hỏi vậy? Thi là con gái mà còn không sợ, chẳng lẽ anh là trai mà
lại kém Thi sao? - Tôi cười cười hỏi lại.
- Nhưng nếu gặp ma, anh Hải có sợ không? - Thi vẫn hỏi tiếp.
Tôi bật cười:
- Gặp ma à? Anh cũng chưa biết nữa, vì hồi nào tới giờ anh có gặp ma lần
nào đâu mà biết. Nhưng theo suy nghĩ của anh thì ma chắc cũng như người
thôi, nếu mình không làm gì hại họ, chắc họ cũng sẽ chẳng hại mình. Vì
vậy, chắc nếu có gặp ma anh cũng không sợ!
- Chắc nhé? - Thi gặng lại.

Tôi chỉ biết mỉm cười. Dễ gì có cơ hội được đóng vai trò người bảo vệ cho
mỹ nhân, nên tôi càng phải tỏ rõ cái “bản lĩnh đàn ông” của mình trước mặt
Thi. Tôi cùng Thi bước thẳng vào. Phần mộ được xây âm xuống đất, cho
nên toàn bộ phần nền phía trên trống trải y như tấm phản hảo hạng. Phía
trước phần mộ là một cây đèn dầu hỏa có bóng tròn chụp lại, có lẽ của
người thân đến đây thắp nhang và để lại. Ánh sáng leo lét chao qua chao lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.