TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 1310

Tôi lại tự an ủi mình là tại xe chạy nhanh quá chỉ cần một phút lơ đễnh là
lọt qua ngay! Tối hôm đó, lúc tôi vừa mới tắm xong, định trèo lên giường
nằm nghe lại mấy đoạn băng ngoại ngữ thì có tiếng chuông điện thoại ngân.
Nhác thấy chữ Thi trên màn hình, tôi mừng quýnh:
- Thi phải không? Em vô Sài Gòn chưa?
- Dạ, em đây! Em vô tới hôm qua!
Giọng Thi vẫn nhỏ nhẹ.
- Anh mới vô trưa nay. Nếu anh đi sớm một chút, có thể mình lại ngồi
chung xe cũng nên.
Thi cười:
- Dạ, nhưng... cũng khó lắm anh, đâu dễ gì!
- Hiện giờ em có rảnh không? Anh muốn mời em đi uống nước?
Tôi hỏi liền, sợ chút nữa Thi cúp máy sẽ lỡ dịp. Thi lặng im một lúc rồi
đồng ý:
- Dạ. Vậy anh đến ngay trước cổng công viên X đi mình gặp nhau ở đó
nhé?

Tôi ô kê ngay mà quên hỏi Thi sao chọn nơi tréo ngoe như thế. Công viên
X không gần chỗ tôi mà cũng chẳng thuận đường tới chỗ Thi ở. Đến lúc
Thi tắt máy rồi tôi mới chợt nhận ra điều đó, và cũng giống như bao lần
khác, tôi lại tự giải thích với mình, rằng do Thi ngại gặp bạn bè, sợ họ đồn
thổi tùm lum lên trong khi giữa tôi và Thi chưa “có gì” với nhau nên mới
hẹn gặp nhau ở một nơi vừa xa vừa vắng vẻ đến thế. Nhưng có xa mấy tôi
cũng đâu có ngại! Và càng vắng vẻ tôi càng khoái chứ sao!

Vội vã thay bộ “đồ vía” rồi leo lên “con ngựa sắt” tôi co giò đạp một mạch
mà trong lòng rộn rã reo vui. Bốn năm học Đại học, bốn năm “lăn lộn” giữa
Sài Gòn, cộng thêm mấy năm cấp ba nữa cũng thành ra một con số bộn bộn
vậy mà thằng tôi đây vẫn chưa có được một “mảnh tình rách vắt vai”, mặc
dầu hình thức tôi tuy không được như siêu mẫu Bình Minh nhưng cũng
không đến nỗi “mặt thỏ mỏ dơi” hay đại loại xâu xấu như thế!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.