TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 1337

nhiên học kỳ đó tôi cũng bị thi lại hai môn. Không sao! Tôi sẽ làm lại từ
đầu. Thời gian đầu đám bạn thân luôn quan tâm lo lắng cho tôi, nhưng về
sau bọn nó thấy tôi có vẻ khá vững vàng nên cũng yên tâm không còn lo
lắng cho tôi nữa. Trước mắt mọi người, tôi đã trở lại là thằng Hải của
những năm học trước! Nhưng tận sâu trong đáy lòng tôi, nỗi nhớ về Thi
vẫn không ngừng âm ỉ. Đêm ngủ, thỉnh thoảng tôi vẫn mơ gặp Thi, Thi
cười với tôi, cười rất tươi, giống hệt như tấm ảnh thờ ở nhà Thi vậy!
- Em đã yên tâm về anh rồi, phải không Thi?
Tôi vẫn thầm hỏi cô câu đó, nhưng mãi mãi, làm sao tôi còn nghe được
tiếng trả lời...


Khi tôi tốt nghiệp ra trường, về nhận công tác tại tỉnh nhà, mẹ giục tôi cưới
vợ.
- Con trai lớn rồi, lo mà cưới vợ đi để có người lo cho mẹ. Có như thế các
chị con mới yên tâm đi xây dựng gia đình riêng của chúng nó. Con mà cứ
lừng khừng hoài, các chị con đến thành bà cô già mất!

Ban đầu tôi còn khất dần, nhưng càng về sau cả mẹ và các chị đều thúc
bách nên tôi đồng ý:
- Mẹ cứ xem cô nào mẹ vừa ý thì hỏi cưới cho con.
Nghe tôi nói vậy “ngũ long công chúa” tròn xoe mắt:
- Thế ra suốt những năm đi học, con chưa quen ai à?
Tôi cười, lắc đầu. Mẹ tôi mừng rỡ:
- Thế thì may quá! Từ lâu mẹ đã chấm con gái bà bạn ở làng bên, nhưng
chỉ sợ con đã có bạn gái nên đâu dám nói gì. Vậy ngay ngày mai, mẹ sẽ
nhờ người đánh tiếng cho người ta, con nhé?
- Tùy mẹ, con thì sao cũng được!

Mẹ không hài lòng lắm với câu trả lời có vẻ hờ hững của tôi. Nhưng dù sao
vẫn đỡ hơn là tôi cứ khăng khăng không chịu lấy vợ. Sau đó không lâu đám
cưới của tôi được tổ chức. Vợ tôi là Hiếu, cô giáo dạy cấp một trường làng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.