TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 1341

thi thoảng bày ra bàn cờ tướng, làm vài ván với bạn bè cũng đủ giải
khuây...

Tôi chẳng còn mơ ước gì nữa, chỉ mong đi hết quãng đường còn lại của đời
mình một cách lặng lẽ, bình yên như thế.


Khi băng qua ngã tư, tôi đâm sầm vào một chiếc xe đạp đi ngược chiều làm
chiếc xe và cả cô gái ngồi trên ngã nhào xuống đất. Tôi vội vã dừng xe
chạy đến. Cô gái lồm cồm ngồi dậy, gương mặt nhăn nhó vì đau đớn.
- Cháu... cháu có bị làm sao không? - Tôi lo âu hỏi.
- Dạ chắc không sao... Chỉ bị trầy xước đầu gối.

Cô gái gượng gạo trả lời. Ở chỗ đầu gối, vai bị rách một mảng, lộ ra
khoảng da thịt rướm máu do bị cọ xát xuống mặt đường. Tôi bước tới đỡ cô
gái lên, dìu cô vào lề, lấy khăn giấy đưa cô lau tạm chỗ vết thương rồi lo tới
chiếc xe đạp đang nằm chình ình ở giữa đường làm cản trở giao thông.
- Cháu hết đau chưa? Có cần chú đưa vô bệnh viện không?
Cô gái xua tay rối rít:
- Dạ khỏi, khỏi cần... Chú để mặc cháu, ngồi chút nữa là hết đau thôi! Chú
cứ đi đi ạ, lỗi là ở cháu... Tại cháu vượt đèn đỏ...
Tôi dắt xe đạp lên lề đường, nghiêm nghị:
- Sau này cháu phải cẩn thận. May là hôm nay vắng xe, chứ nếu không...
chú không biết sẽ xảy ra chuyện gì nữa...
- Dạ, cháu nhớ rồi! Chú đi đi...
Cô gái cứ xua tôi đi, nhưng làm sao tôi bỏ đi cho được trong khi cô vẫn
chưa đứng lên nổi. Trông thấy mặt cô tái đi, có lẽ vì quá đau, tôi hoảng hốt:
- Cháu... cháu bị làm sao vậy? Chú tưởng...
Mặc dù cố gượng nhưng nước mắt cô gái vẫn trào ra.
- Cháu đau ở đâu? - Tôi gắt.
Cô bé sợ hãi:
- Dạ cháu đau ở tay...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.