TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 1343

- Năm nay cháu hai mươi chưa?
- Dạ, cháu hai mươi mốt rồi ạ!
- Cháu còn đi học?
Một thoáng buồn trong mắt Nhi, cô khẽ đáp:
- Cháu... ban ngày cháu bán hàng ở siêu thị, ban đêm cháu học Đại học...
Rồi với cái tay như thế này, làm sao cháu đi làm, đi học được đây?

Hai cánh mũi Nhi phập phồng, miệng cô gần như mếu. Tôi không dằn
được, giả vờ đưa khăn tay lên lau mặt để giấu nụ cười. Đúng là trẻ con.
Từng cử chỉ của cô đều rất trẻ con nên gây cho tôi cái cảm giác gần gũi và
muốn chở che:
- Cháu yên tâm đi, rồi chuyện gì cũng giải quyết được hết thôi mà!
Nhi không nói gì nữa, cứ cúi nhìn chằm chằm vào chỗ đau trên cánh tay,
như muốn nhìn xuyên qua da thịt để kiểm định lại hệ thống xương bên
trong vậy! Đến lúc có kết quả X quang, đúng là xương gần bả vai của Nhi
bị gãy, tôi lại dìu cô lên tầng trên để tới phòng bó bột. Khi ngồi, Nhi mãi lo
tập trung vào chỗ đau nhiều trên cánh tay, nhưng khi bước đi thì với vết
thương ở gối, cô di chuyển cũng rất khó khăn.
- Làm ơn cột giùm tóc cô này lên!

Người y sĩ làm nhiệm vụ bó bột có gương mặt cau có như mới vừa... cãi
nhau với chồng ra lệnh cho tôi.

Tôi vội vã đi vòng ra phía sau lưng Nhi, tóm gọn mái tóc cô lại, luống
cuống không biết lấy đâu ra kẹp tóc hoặc dây thun, tôi cũng không biết làm
cách nào để bới mái tóc đó lên cho gọn ghẽ, vì thế tôi cứ đứng giữ hoài.

Bất chợt, tôi không thể tin được vào mắt mình được. Nổi bật trên làn da
trắng trẻo sau gáy Nhi là ba nốt ruồi son xếp thành hình tam giác!
- Anh làm cái gì vậy? Túm tóc lên!

Tôi bàng hoàng buông tóc Nhi ra, đến lúc nghe tiếng quát của cô y tá mới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.