TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 1348

Nói xong, không đợi Nhi phản ứng, tôi đứng lên cáo từ:
- Giờ chú xin phép về cho cháu còn nghỉ ngơi. À, còn chiếc xe đạp, cháu cứ
để đấy, mai chú lấy về cho.
Nói dứt câu, tôi ra sân ngồi lên xe, mỉm cười chào Nhi lần nữa. Cô bé vẫn
còn ấp úng điều gì đó trong miệng chưa kịp nói ra.
- Chú ơi... chú... không phải lỗi của chú mà...
- Đừng lo, đừng nghĩ gì tới chuyện lỗi phải nữa!

Tôi cười, cho xe vọt đi, cô bé vẫn đứng lặng dưới giàn bông giấy đó, ngơ
ngác trông theo. Về tới nhà suốt buổi trưa hôm ấy tôi không tài nào dỗ
được giấc ngủ. Lòng tôi nôn nao, hồi hộp và rối bời biết bao nhiêu chuyện.
Thi và Nhi hai người con gái đó có liên hệ gì với nhau? Tại sao lại có điều
trùng hợp như vậy? Ngày trước, việc tôi gặp gỡ Thi, yêu thương rồi chung
sống với Thi như vợ chồng đã là một điều hiếm thấy trên đời, chẳng lẽ hôm
nay tôi lại gặp được một điều khó tin, hiếm khi xảy ra nữa?

Nghĩ ngợi lung tung làm cho đầu óc tôi càng thêm căng thẳng. Tôi vùng
dậy, gọi điện phá giấc ngủ trưa của Tú và Hiển, hẹn gặp hai người ở quán
cà phê quen thuộc vì “có chuyện rất quan trọng”!

Tôi đợi không bao lâu thì Tú và Hiển hớt hãi chạy tới. Trông thấy tôi, hai
ông bạn đồng thanh hỏi:
- Việc gì mà khẩn trương thế?
Tôi không vội trả lời, gọi người phục vụ đem cà phê, thuốc lá ra mời đàng
hoàng, xong đâu đấy tôi mới từ tốn cất lời:
- Hai ông còn nhớ chuyện tình cảm của tôi và người con gái tên Thi hồi
mấy chục năm về trước không?
Hiển và Tú cùng giật nảy người lên:
- Sao? Ông đừng bảo với tụi này là ông vừa gặp lại cô ấy nhé!
- Không đúng!... mà cũng không sai!
Tôi mơ màng nhìn theo làn khói thuốc mong manh uốn éo trước mặt.
- Thế nghĩa là sao? Ông nói rõ ra coi, đừng ỡm ờ hoài như vậy chứ! - Hiển

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.