TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 1360

- Cô ấy bảo nếu còn duyên thì ắt sẽ có ngày gặp mặt. Và điều mà cô ấy
luôn nhắc đi nhắc lại với chú là dấu tích để nhận ra nhau khi cô ấy đầu thai
kiếp khác. - Tôi vẫn nhìn thẳng vào Nhi.
- Dấu tích? Dấu tích gì vậy chú?
- Dấu tích đó là... ba nốt ruồi son xếp thành hình tam giác ngay sau gáy của
cô ấy! - Tôi nói nhanh.
Nhi kêu lên thảng thốt:
- Chú... chú...!
Nhi buông rơi chiếc muỗng, sờ tay vào gáy mình, vẻ mặt hoang mang, lo
sợ...
- Chú... chú đừng đùa như vậy, chú đừng nhát cháu như vậy, cháu... cháu sợ
lắm...
Tôi nắm chặt bàn tay Nhi, nhìn sâu vào mắt cô:
- Không, chú không đùa, cũng không phải chú nhát cháu! Những gì chú kể
hoàn toàn là sự thật một sự thật hi hữu mà khó ai có thể tin được nhưng nó
đã xảy ra cho chú. Ngay lần đầu tiên nhìn thấy ba nốt ruồi đặc biệt ấy sau
cổ cháu chú đã không khỏi bàng hoàng, chú không dám tin vào mắt mình,
nhưng dù không muốn tin cũng không được...
Ngừng một lúc để quan sát Nhi, tôi nói tiếp:
- Cháu biết giữa cháu và cô ấy còn có điểm nào liên quan với nhau nữa
không?
- Ý chú muốn nói là... cô ấy tên Thi, còn cháu tên Nhi? - Nhi lắp bắp.
Tôi lắc đầu:
- Không, chú không quan trọng vấn đề đó, tên người thì rất nhiều trùng
hợp, không có gì lạ. Điều lạ kỳ là... ngày tháng năm sinh của cháu, chính là
ngày cô ấy bỏ chú mà đi...
Nhi ngồi lặng đi rất lâu, mãi đến khi cơn xúc động qua đi, Nhi nhẹ rút bàn
tay cô ra khỏi tay tôi rồi nhìn tôi với ánh mắt thật buồn:
- Vì thế nên bấy lâu nay chú luôn đối xử tốt với cháu?
Tôi chụp lấy tay Thi, giữ chặt nó trong tay mình:
- Không đâu, Nhi ơi... chú thương cháu... ý chú muốn nói là... chú rất... yêu
thương cháu... Cháu có hiểu điều đó không Nhi?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.