TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 1362

Tôi vỗ nhẹ lên vai Nhi, gượng cười:
- Chú biết... chú không trách gì cháu đâu... Cháu cũng đừng ngại, không
cần an ủi chú đâu cháu ạ...
Bất chợt Nhi nhào tới ôm chầm lấy tôi, tay cô đấm thình thịch vào lưng tôi,
nói trong nước mắt:
- Chú thật đáng ghét! Chú rất là đáng ghét... chú có biết không?

Quá bất ngờ, tôi cứ đứng sững như thế trong mấy giây, tới lúc chợt hiểu ra,
tôi sung sướng ôm choàng lấy Nhi, nhấc bỗng cô lên xoay tít mấy vòng...

Sau khi chính thức công bố mối quan hệ mới giữa tôi và Nhi cho tất cả
mọi người quen biết, điều đầu tiên tôi làm là đưa Nhi về Quảng Ngãi để
thắp nhang cho ông bà cha mẹ và ra mắt các chị gái của tôi. Trên đường đi,
tôi không quên bảo tài xế dừng lại để đưa Nhi vào thăm lại nhà mồ của Thi.
Nhưng... tuy nhà mồ vẫn còn đó mà ngôi mộ lại là mộ của người khác mất
rồi.

Khi chúng tôi vào làng hỏi thăm thì được biết gia đình Thi đã bốc mộ cô từ
lâu, nghe nói đưa về quê gửi ở một ngôi chùa nào ngoài đấy. Về đến quê
nhà, tôi đưa Nhi đi thăm viếng mộ phần cha mẹ và tất cả những người trong
họ tộc. Đưa Nhi ra mắt các chị tôi và bà con làng xóm.
Khi các cuộc viếng thăm đã gần như hoàn tất tôi bảo Nhi:
- Ngày mai, anh đưa em tới một nơi...
- Nơi nào vậy anh? - Nhi tò mò.
Tôi mỉm cười:
- Bí mật, rồi mai em sẽ biết!

Sau bữa ăn sáng, tôi bảo tài xế lấy xe đưa hai chúng tôi chạy ngược theo
quốc lộ, tìm tới ngôi nhà năm xưa Thi từng sinh sống.

Bà mẹ Thi năm nay đã ngoài tám mươi, mái tóc bạc trắng, phất phơ lòa xòa
trước trán. Vừa nghe tôi và Nhi cất tiếng chào, bà hấp háy đôi mắt hom

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.