TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 1366

Tôi bảo tài xế tắt máy lạnh, mở toang hết cửa kính để đón những cơn gió
mát rười rượi thổi từ cánh đồng lúa nằm dọc hai bên đường, những làn gió
mang theo mùi mạ non thơm phưng phức... Cuộc đời của mỗi con người có
ai đoán được điều gì sẽ xảy ra?

Sau bao nhiêu mất mát đau thương, giờ phút này đây tôi thật sự hạnh phúc.
Tôi choàng tay qua vai Nhi, kéo cô sát vào tôi thêm nữa. Kề vào tai cô, tôi
nói thầm:
- Nhi ơi... anh rất yêu em!

Gương mặt Nhi đỏ hồng lên. Cô nhìn tôi, mỉm cười hạnh phúc nhưng trên
khóe mắt cô lại long lanh chảy dài hai hàng nước mắt. Ừ đôi khi hạnh phúc
tột cùng, người ta cũng khóc!

Tối đó về nhà, tôi gửi mail cho con trai, nhắc nhở nó thu xếp công việc để
về đúng ngày hôn lễ của chúng tôi. Mail vừa được gửi đi, thằng nhỏ đã gọi
điện về chúc mừng, hứa chắc chắn với tôi:
- Ba yên tâm, con sẽ về sớm một ngày! Dù công việc bận rộn đến đâu con
cũng bỏ hết qua một bên. Ngày cưới của ba là quan trọng nhất đối với con
mà! Con rất vui, ba ạ! Lâu nay ở bên này mà lòng dạ con không hề yên ổn.
Tuổi ba ngày một cao, sống thui thủi một mình như vậy con thật không
đành lòng.
Nó lại bảo tôi chuyển điện thoại cho Nhi:
- Con cảm ơn dì đã đến với ba con! Con thay mặt mẹ con, cảm ơn dì nhiều
lắm...

Sau khi thăm hỏi Nhi đủ điều, nó kết luận bằng một câu như vậy, làm Nhi
không cầm được nước mắt. Tôi thấy mình thật hạnh phúc biết bao!
Về lại Sài Gòn, tôi và Nhi bắt tay ngay vào việc tổ chức hôn lễ. Nhi chỉ
muốn một đám cưới giản đơn đãi ở một nhà hàng bình dân nào đó. Nhi
cũng không muốn chọn những chiếc đầm, những chiếc xoa-rê lộng lẫy mà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.