TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 1365

- Chúng tôi thật cảm ơn hai anh chị đã mang tới cho gia đình tôi niềm hạnh
phúc lớn lao này... Nhờ có anh chị, mẹ tôi mới vui được như vậy! - Anh trai
của Thi xúc động nói.
Tôi vỗ vào vai anh:
- Không có gì... chúng tôi cũng rất vui.
Mãi đến xế trưa, anh trai của Thi phải dỗ dành mãi bà lão mới chịu để cho
chúng tôi ra về.
- Con qua bên Mỹ, nhớ lâu lâu về thăm mẹ nghe con?
Bà nắm tay Nhi dặn đi dặn lại mãi câu đó. Bởi vì lúc nãy anh trai của Thi
phải nói gạt bà:
- Mẹ để em nó đi đi, máy bay sắp cất cánh qua Mỹ rồi đó! Trễ chuyến bay
em phải đi xe đò. Mẹ không nhớ em thường bị say xe sao? Mẹ không
thương em sao?
Bà láo quýnh quáng:
- Ờ ờ thôi con đi đi, kẻo trễ máy bay... Đi đi con... con không quen đi xe đò
mà... Thôi, con đi máy bay đi...

Theo tôi ra về mà Nhi còn bịn rịn bà lão lắm. Chúng tôi trao đổi số điện
thoại và địa chỉ của anh trai Thi, hứa hẹn nếu có dịp sẽ tới thăm nhau. Nhi
căn dặn, khi nào bà lão trăm tuổi nhớ báo cho cô biết để cô về chịu tang
thay thế cho Thi. Người anh trai gật đầu, cười trong màn nước mắt. Lên xe,
Nhi ngã đầu vào vai tôi thút thít:
- Bà lão thật tội nghiệp. Phải chi ở gần, em sẽ nhận bà là mẹ, sẽ thay thế chị
Thi mà yêu thương chăm sóc bà, để bà được yên vui, không còn buồn lo
thương nhớ chị Thi lúc tuổi về chiều.

Tôi vuốt nhẹ lên mái tóc óng mượt của Nhi mà nghe lòng dâng tràn hạnh
phúc. Tôi cảm thấy ông trời đã bù đắp lại tất cả những mất mát, đau thương
mà tôi đã chịu trước kia bằng cách cho tôi có được người con gái hiền lành,
nhân hậu này. Và tôi nghĩ, ở dưới suối vàng, chắc Hiếu - vợ tôi - cũng hài
lòng khi thấy tôi được một người như Nhi chăm sóc thương yêu và cùng tôi
đi hết quãng đường còn lại của cuộc đời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.