- Ờ kêu bằng chị Năm đi cho tiện. Thế chị Năm đã đồng ý giúp tôi chớ. Nói
thiệt, nhà tui lúc trước có đến hai, ba người giúp việc. Rồi chẳng hiểu sao
cách đây mấy tuần họ cáo bệnh rồi lần lượt nghỉ hết. Đến nỗi tôi phải tự đi
chợ, nấu ăn, trong khi tôi còn bao nhiêu chuyện khác...
Năm Thủy đẩy đưa rất khéo:
- Vậy là em tới đúng lúc rồi. Và chắc bà chủ sẽ không thất vọng.
Bà Thu Hồng hỏi thật lòng:
- Tôi dễ tính nên ai ở cũng thích. Chỉ có ông nhà tôi khó, nhưng ổng đi làm
suốt ngày, có mấy khi gặp người làm trong nhà đâu.
- Hy vọng ông chủ cũng sẽ không đuổi việc tôi.
Nói thế, nhưng Năm Thuỷ nghĩ: nhận người làm mà không qua kiểm tra,
thử việc gì cả, có lẽ chủ nhà đang cần người làm, mà cũng có thể do Năm
Thủy tỏ ra hiền lành, dễ thương, biết làm hài lòng chủ nhà ngay giây phút
đầu tiên!
Bữa cơm trưa nay là để mừng đứa con đầu vừa nhận được học bổng du
học nước ngoài, nên bà Thu Hồng muốn tự tay nấu những món thật ngon.
Đồng thời bà cũng muốn dịp này cả nhà đều có mặt. Dĩ nhiên là có cả ông
chồng suốt ngày bận bịu công việc. Mới 10 giờ bà Hồng đã gọi điện thoại
tới công ty nhắc chồng:
- Ông phải có mặt đúng giờ, bởi xế chiều nay con chúng ta đã phải tiếp các
bạn bè tới chia tay. Bận gì cũng phải về trước mười hai giờ đó nghen!
Bên kia đầu dây ông Lộc có vẻ bận rộn, nhưng vẫn hứa:
- Tôi sẽ về đúng giờ.
Lúc mười một giờ rưỡi bà Thu Hồng gọi điện nhắc lại lần nữa, thì bên
kia đầu dây có người trả lời:
- Dạ, ông chủ đã về cách đây nửa giờ.
- Như vậy có nghĩa là ông sắp về tới.
Nhưng đợi mãi đến hơn mười hai giờ mà vẫn không thấy chồng về, bà
Thu Hồng sốt ruột, đi ra, đi vào cả chục lượt. Hơn 1 giờ ông Lê Lộc vẫn