Con mèo hình như rất thân thiện với Tư Long, nó cọ người mấy lượt vào
chân người đàn ông, rồi sau đó rất nhanh, nó nhảy lên nằm gọn trong vòng
tay của ông.
Chẳng còn cách nào hơn, Tư Long giữ con mèo trong tay. Mà thật sự, lúc
ấy nếu có muốn buông tay ra, ông ta cũng không làm được, bởi tay như bị
co rút lại.
Con vật dường như không muốn rời ra, nó giương cặp mắt xanh nhìn lên và
một lần nữa cọ đầu vào, rồi rúc hẳn vào ngực Tư Long.
Vừa lúc ấy bên ngoài có tiếng gọi to:
- Anh Tư ơi, anh ở đâu!
Tư Long cố lên tiếng, nhưng không thể nói được, ông đưa mắt nhìn xuống
con mèo, nhưng nó hình như không để ý tới những gì xảy ra bên ngoài.
Một lát sau, bà Luật sư Oanh đã dùng chìa khóa vừa tìm được ở phòng Tư
Long. Bà mở cửa, đẩy vào và ngẩng người ra khi thấy Tư Long đứng như
bị trời trồng ở giữa phòng.
- Anh làm gì trong này? Mà sao cửa bên ngoài lại khóa?
Chợt nhìn vào tay của Tư Long, bà ngạc nhiên kêu lên:
- Anh... anh ôm cái này của ai vậy?
Tư Long hoàn hồn, ông nhìn xuống tay mình và cũng hốt hoảng:
- Trời ơi!
Trong tay ông là một chiếc đầu lâu, thay vì là con mèo đen lúc nãy!
- Sao... sao lại...?
Ông ta định hỏi về con mèo, nhưng kịp ngừng lại và kín đáo đưa mắt nhìn
quanh. Trên giường không còn dấu vết gì của cô gái và cả con mèo, nó đã
biến đi đâu mất!
- Tôi... tôi…
Thấy ông ta quá sợ hãi nên Luật sư Oanh cũng không truy hỏi thêm. Bà