TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 1493

Người Khăn Trắng

Tổng tập truyện ma của Người Khăn Trắng

HỒN HOA

Đi suốt hơn hai ngày, cuối cùng Hoàng Duy mới tạm ưng ý một nơi mà
anh định chọn để vẽ trong thời gian lưu lại thành phố Đà Lạt. Đúng là khó
chọn chỗ trong một nơi có quá nhiều phong cảnh đẹp như thế này. Tuy
nhiên, với một họa sĩ thì không hẳn nhà sang trọng, cảnh trí hào nhoáng là
có thể vẽ... Với Duy, anh chỉ mong tìm một khung cảnh hoang sơ, thâm u
càng tốt. Và nơi này, một biệt thự bỏ hoang hay ít ra là cũng rất cũ, sân cỏ
mọc đầy chừng như rất ít người lui tới.

Tìm mãi mới gặp một cụ già đang cuốc đất cách ngôi nhà gần trăm mét,
Hoàng Duy dò hỏi:
- Thưa ông, cháu muốn hỏi thăm chủ của ngôi nhà kia?
Ông lão ngẩng lên nhìn Duy rồi nhìn theo hướng chỉ của anh. Khi nhận ra
ngôi nhà, ông lắc đầu bảo:
- Làm gì có chủ mà hỏi. Nhưng cậu tìm để làm gì?
Duy thú thật:
- Thưa bác, cháu cần tìm nơi trú ngụ ít lâu để vẽ tranh. Cháu thấy nơi đây
thích hợp nên định...
Dừng cuốc, đưa tay lau mồ hôi trán, ông cụ bảo:
- Nếu muốn vẽ tranh thì cậu tha hồ muốn vẽ gì cũng được ở đó. Nhưng nếu
để ở thì... e khó.
- Bởi vậy cháu mới định gặp chủ nhà để hỏi thuê, hoặc…
Ông lão ngừng hẳn tay làm, ông chỉ một tảng đá gần đó rồi cùng Duy ngồi
xuống. Giọng ông chân tình:
- Chắc cậu là người ở xa đến nên không biết gì về ngôi nhà này. Đây là một
biệt thự đã xây trên nửa thế kỷ rồi, đầu tiên là của một người Pháp, sau đó
đổi chủ là một viên chức cao cấp của thời Bảo Đại, rồi kế đến là một trọc
phú ở Sài Gòn lên mua để nghỉ ngơi cuối tuần. Nhưng chuyện đó đã cách
nay gần 30 năm rồi. Từ ấy ngôi nhà hầu như bỏ hoang...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.