TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 1522

- Cô đốt cho chị một nén hương.
Út Xuân làm theo lời một cách ngoan ngoãn. Nhìn dòng khói tỏa ra, quyện
theo gió bay ra bầu trời mênh mông, cơn xúc động lại càng làm cho cô
khóc lớn hơn, cô không kiềm chế được đã bật thành tiếng:
- Chị Hoa ơi!
Tịnh Tâm cũng nhắm nghiền đôi mắt, tay chắp trước ngực, lâm râm khấn:
- Như Hoa, Xuân đã biết hối, xin em hãy....
Bỗng, cắt ngang không khí xúc động của họ là một tiếng thét lớn từ phía
sau:
- Đẹp mặt dữ a, con khốn kiếp!
Họ quay lại. Vợ chồng Phán Lưu đã xuất hiện từ lúc nào. Có lẽ họ đã
chứng kiến nãy giờ...
Út Xuân chống chế.
- Con đốt cho chị Hai một nén hương. Mộ của chị ấy ở đây nè, ba má...
Phán Lưu vẫn như con hổ dữ, ông nhìn thẳng vào Tịnh Tâm, vừa gầm lên:
- Thằng khốn này khéo lời ngon tiếng ngọt, nên đứa nào cũng xiêu lòng
trước nó. Mày đã hại con tao chết, giờ còn muốn...
Ông trừng mắt nhìn Út Xuân như muốn ăn tươi nuốt sống, rồi đưa tay về
phía sau ra lệnh:
- Tụi bây bốc mộ đem về cho tao.
Có ba bốn lực điền vác cuốc đi theo, họ tuân lời ngay và tiến về phía ngôi
mộ. Tịnh Tâm đưa tay ngăn lại liền bị chính Phán Lưu gạt ra, đẩy anh chúi
nhủi. Út Xuân kêu lên:
- Ba ơi, đừng làm vậy. Con nghĩ lại rồi...

Mặc cho lời cô, Phán Lưu vẫn giục mấy người lực điền hành động nhanh,
như đã tính toán sẵn ở nhà. Chỉ trong phút chốc ngôi mộ đá do chính tay
Tịnh Tâm tỉ mỉ xây đắp từng ngày, qua bao ngày tháng, đã bị bóc trần lên.
Cuối cùng lộ ra một chiếc quan tài bằng gỗ nhẹ, chắc chắn.

Bà Phán bây giờ mới lên tiếng, giọng bà cay độc không thua gì chồng:
- Cột dây cẩn thận rồi khiêng xuống núi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.