TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 1751

những ánh sáng lạ kỳ.
Lâm bước lại gần ngôi mộ, anh đưa mắt nhìn di ảnh người con gái.
Cô gái còn rất trẻ với mái tóc dài thả ngang vai, ánh mắt thật buồn và sâu
thẳm, ánh mắt ấy làm cho Lâm cảm thấy lạnh cả người, không hiểu sao anh
liên tưởng đến ánh mắt của cô gái làm mẫu cho anh. Thật giống nhau một
cách trùng hợp.
Người con gái trong di ảnh có vẻ đẹp dịu dàng đằm thắm còn cô gái làm
mẫu cho anh mang một nét đẹp lạnh lùng thanh cao.
Lâm cúi xuống nhìn hàng chữ được khắc trong ngôi mồ... Anh khẽ đọc tên
người con gái.
- Dương Ngọc Lan... Maria... 20 tuổi... Ba, mẹ lập mộ...
Có tiếng bước chân bên ngoài ngôi nhà mồ. Tiếng bước chân ấy đạp lên
những xác lá khô kêu xào xạc. Lâm đưa mắt nhìn ra ngoài, tiếng bước chân
ấy mỗi lúc một gần.
Lâm bước thẳng ra khỏi nhà mồ, anh đưa mắt tìm kiếm. Trong các bụi
xương rồng khẽ lay động, anh liên tưởng đến cái bóng người hôm trước
anh đã gặp ở đây, tự nhiên anh cảm giác như hơi lạnh đang bò dọc theo
đường xương sống của anh. Có phải chăng bóng người ấy lại xuất hiện giữa
ban ngày? Anh biết rằng giữa thanh thiên bạch nhật này những hồn ma
không bao giờ xuất hiện...
Một bóng người xuất hiện từ một bụi xương rồng xù xì đầy gai. Bóng
người ấy mặc toàn một màu đen, khuôn mặt được quấn kín bằng một cái
khăn cùng màu.
Những dòng suy nghĩ của Lâm bị gián đoạn và anh không thể nào để tâm
đến những suy nghĩ của mình. Một con người bất ngờ xuất hiện trước mặt
anh thật là sự kiện quá kỳ quái.
Lâm không thể nào nhận ra người đó là nam hay nữ, già hoặc trẻ. Nhìn
dáng người, Lâm đoán chừng đang tuổi trung niên, bộ đồ màu đen may
kiểu người Trung Hoa rộng thùng thình.
- Bác là người nhà của cô Lan phải không?
Lâm khẽ nhíu mày hỏi. Thật ra Lâm muốn nghe giọng nói của người kia,
để cho anh đoán được đấy là nam hay nữ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.