TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 1822

“Anh Lâm!
Không phải là em trốn chạy trước tình cảm của anh dành cho em.
Xin anh hãy hiểu cho em, đừng buồn và đừng giận em, dù sao thì em cũng
có lỗi với anh. Em không nói ra sự thật khi chia tay với anh trong đêm
buồn ở thị trấn…
Anh là một người đàn ông tốt. Và suốt cả cuộc đời em sẽ không bao giờ
gặp được một người đàn ông nào tốt hơn, chỉ một mình anh mà thôi...
Em đã yêu anh khi mà lần đầu tiên em gặp anh. Nhưng em không có cơ hội
bày tỏ với anh. Cho đến bây giờ em vẫn không có cơ hội nói với anh.

Anh Lâm! Tạo hóa đã tạo ra em trong hình hài của mẹ em nhưng tạo hóa
không tạo ra cuộc sống cho em… Khi em vừa chào đời đã phải gánh chịu
nỗi côi cút của một đứa trẻ mồ côi cha mẹ, không tình thương của ông bà.
Bị người đời khinh rẻ. Tủi nhục đã nuôi em khôn lớn đến ngày hôm nay.
Khi em trưởng thành, em phải gánh chịu những lời thề kỳ quặc của bà
ngoại. Sống một kiếp nửa người nửa ma làm bạn với bóng tối. Lúc đó em
muốn vùng vẫy ra khỏi nơi ma quái kia bay nhảy trong một cuộc sống nhộn
nhịp của những bạn bè cùng lứa tuổi với em. Sự khao khát trong em mỗi
lúc càng mãnh liệt…

Nhưng rồi có một thế giới vô hình nào đó phát ra ánh sáng màu lục đến
bên em, an ủi linh hồn em lúc cô đơn trống vắng…

Rồi khi ngoại em qua đời, đã đến lúc em phải sống cho bản thân em, tất cả
những lời kỳ quặc của ngoại giờ đã được hủy bỏ. Em muốn trở thành một
người phụ nữ mạnh mẽ, sống cho hoài bão của riêng mình. Để bù đắp lại
những tháng năm giam lỏng linh hồn em.
Anh Lâm! Anh có hiểu tâm trạng của em lúc này không?
Em không dám nói tiếng yêu anh, mặc dù lời nói này là điều mà em mơ ước
từ lâu để nói cho anh nghe”.

Lâm thở dài, anh lấy một điếu thuốc rồi châm lửa hút. Từng làn khói trắng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.