TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 1908

- Ta là hồn ma nữ ngoài cái gò... tới thăm mi đây... ơi… Siêu…
Chưa phân định rõ tiếng kêu xuất phát từ đâu, toàn thân Siêu đã cứng ngắc
tựa bị hóa thạch. Cậu há hốc miệng nhưng âm thanh thì tắc nghẹn. Ối, oan
hồn cô gái đi tìm cậu. Hư… hư... sao cô ta lại không tìm thằng Quang xồm
hoặc ba thằng mắc gió kia? Siêu muốn phát âm được thành tiếng để van lạy
hồn ma đang ẩn hiện đâu đó trong nhà hay ngoài sân... đừng nhát, đừng tới
thăm cũng đừng hiện ra bằng bất cứ hình ảnh nào cho cậu thấy. Bởi nếu
thấy thì cậu sẽ chết chắc. Mà không chết sao được khi lâm vào tình cảnh có
một không hai này.
- Ơ… Siêu mi không muốn đón tiếp ta có phải không? Ta đang đứng rất
gần chỗ mi nằm đây, ta lạnh... ta đói... Siêu ơi ta muốn đắp chung mền với
mi...
Tự nhiên có một sức bật mãnh liệt đã đẩy Siêu chồm dậy lao ra khỏi mùng
rồi chạy thẳng vô buồng. Cũng không dành chút thời gian câu nệ, cậu kéo
dạt Xuân và Xinh để xấn lăn vào khoảng trống giữa hai đứa em gái, vì chưa
ngủ say nên khi bị xê dịch, Xuân mở mắt ra hỏi:
- Anh làm gì kỳ vậy? Khi không lại chen vào giường con gái.
Lúc này Siêu quên mất cả ngượng ngùng, đề nghị với nhỏ Xuân:
- Cho tao ngủ ké đêm nay đi. Ngoài kia khủng khiếp quá.
- Lại nằm mơ thấy ác mộng chứ gì?
- Không phải. Tao vừa bị... ma nhát.
- Thế thằng út đâu rồi?
- Nó vẫn còn nằm đó!
- Sao không kéo cả nó vô đây.
Hơi thở Siêu hổn hển:
- Nó ngủ mất tiêu có biết trời trăng gì đâu mà kéo cho được.
Nhỏ Xuân lồm cồm ngồi dậy trách anh:
- Dù sao anh cũng không thể để nó nằm ngoài đó một mình, ngộ nhỡ...
- Tao biết con ma chỉ quậy tao chứ không quậy thằng út đâu.
Nằm cuộn người trong chăn, Siêu kề miệng ra trấn an nhỏ Xuân, nhưng con
bé không chịu, đánh thức đứa em kế dậy. Vừa mở mắt, nhỏ Xinh đã kêu la
toáng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.