TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 1924

Siêu quẳng cho Cường gói me nó dự trữ trong nhà:
- Đây ông tướng, nhưng cho vào ít thôi kẻo chua lè mất ngon.
Trong lúc Cường cắm cúi bên cạnh nồi riêu cua hấp dẫn thì Siêu, Học
nhóng cổ ra ngoài. Một trong hai thằng lầm bầm:
- Từ đây tới chợ có bao xa mà thằng ranh ấy đi lâu dữ vậy?
- Thì lúc nãy nó đã chẳng nói trước rồi ư?
- Nhưng nó cũng phải nóng lòng vì sợ tụi mình xơi trước chứ?
- Không có bún thì xơi trước thế nào được. Hổng lẽ húp nước riêu...
Hai rồi tới ba kẻ vào ra. Chán chê cho đến lúc họ toan quyết định chia nhau
húp nước riêu thì Trung mới chịu dẫn xác về, song cử chỉ của cậu đầy hốt
hoảng:
- Có chuyện lớn... có chuyện lớn...
Đang bực mình vì chờ đợi. Học túm cổ Trung quát tướng lên:
- Không ai nghe mày bày đặt chuyện đâu thằng dịch vật. Chắc đánh mất
tiền rồi về đây lu loa lên chứ gì.
Vẻ mặt Trung đượm thêm sự hớt hải:
- Tao không đánh mất tiền, tao đã mua được bún...
- Thế sao mày không đem về liền mà bắt tụi tao đợi cả tiếng đồng hồ?
Bây giờ thì giọng Trung run bần bật:
- Tại… tại... tại tao...
Siêu trợn mắt nạt bạn:
- Nói đại đi. Mày không bắt chước cố tật của thằng Cường được đâu.
Nhưng Trung vẫn lẩy bẩy không thành tiếng:
- Tao... tao đi coi... thằng... thằng...
Nổi giận Học véo mạnh tay Trung:
- Thằng chết tiệt nhà mày chứ thằng nào. Bây giờ tụi tao phạt mày ăn bún
không với nước mắm.
Trung rên rỉ:
- Ối… ối... lúc này có ăn đến nem công, chả phượng tao cũng nuốt không
nổi. Thằng... thằng Quang xồm nó... nó...
Những khuôn mặt nghệt ra:
- Sao? Thằng Quang xồm nó hành hung mày hả?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.