TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 1926

mày đòi ngâm vài ngày, ở đây ai không hay cái giếng ấy bị bỏ hoang lâu rồi
nên rất ngộp vì thiếu lượng oxy dưới đáy.
- Vậy mày đã nhìn thấy người ta lôi được nó lên chưa?
Trung ảo não tựa như người thân của cậu đang gặp nạn:
- Chưa. Tao có cảm giác lo cho tính mạng của nó quá, hay là tụi mình kéo
nhau tới đó đi.
Không có lời phản đối nào bật ra trong lúc này dù chưa ai kịp thưởng thức
món bún riêu mà họ đã bỏ công ra nấu.
Khi Trung, Học, Siêu và Cường có mặt ở chỗ cái giếng hoang thì người dân
trong làng cũng túa ra đó khá đông. Tuy nhiên, thằng Quang xồm cũng vẫn
còn dưới giếng vì chưa ai có cách nào lôi nó lên được. Bốn cậu nghe loáng
thoáng:
- Thằng đó chết chắc chứ không thể sống được. Thả dây xuống biểu nó
nắm lôi lên nhưng nó vẫn làm thinh...
Học nháy mắt hỏi Siêu:
- Ê có khi nào nó nhịn thở núp dưới đó vì sợ lên sẽ bị đánh đập không? Tao
nhớ thằng Quang xồm có tài lặn dưới nước rất lâu.
Siêu lộ nét mặt lo âu:
- Lâu cũng chỉ được ít phút chứ không thể kéo dài hằng giờ được. Tao nghĩ
nó ngỏm củ tỏi dưới giếng rồi.
Không bảo nhau mà tim ai cũng nhói đau bởi cảm giác mất mát, dù nó là kẻ
mà họ rất ghét.
Quang cảnh chung quanh khu vực bờ giếng thật ồn ào và có phần gay cấn.
Một vài người gan dạ đu dây xuống nhưng chưa được nửa chừng đã vội vã
làm hiệu để kẻ túc trực ở trên kéo gấp lên vì không chịu nổi sức ngạt bên
dưới. Họ còn dùng cả đèn pin chiếu xuống và đã lắc đầu biểu lộ điều xấu
đang xảy ra. Giữa lúc đó thì lão Tâm lẫn người đàn bà ăn xin xuất hiện. Khi
biết được Quang xồm, đang ở dưới giếng thì người đàn bà đang ăn xin liền
bù lu bù loa:
- Trời ơi... nó đang giữ cái vòng của tui đó là kỷ vật duy nhất mà tôi quý
hơn sinh mạng.
Vì đã quen người phụ nữ này nên lão Tâm lên tiếng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.