TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 1961

Sự quan tâm quá sức tới Kiều My nào đó của Phong đã là câu trả lời cho sự
thắc mắc của Giáng Hương từ đêm qua đến giờ, cô nói từng tiếng một:
- Như vậy là rõ quá rồi, em hiểu rồi!
Phong hỏi lại:
- Tại sao lúc đó em làm vậy? Em có biết chỉ chút nữa thôi là cả em và anh
đều chết hết!
Nàng phải gắt lên:
- Anh đừng nói kiểu đó nữa, em chẳng làm gì hết, suốt đêm rồi em nằm ngủ
ở nhà, không rời khỏi nhà nửa bước!
Phong phải lắc mạnh vai nàng:
- Em nói anh mơ ngủ sao? Hay anh bị mộng du?
Hương nghiêm giọng:
- Em lặp lại em không hề đi ra ngoài với anh đêm qua!
Nói xong, Hương giận dỗi bỏ đi vào nhà. Phong định chạy theo thì bị đau
nhói ở chân, lúc ấy anh mới nhớ tới vụ tai nạn xe đêm qua, anh lẩm bẩm:
- Rõ ràng mình nhớ khi tai nạn xảy ra thì cô ấy bị kẹt trong chiếc xe đâm
vào gốc cây kia mà! Tại sao cô ấy không hề bị thương tích gì hết?
Bước ra cửa nhìn vào chiếc xe của mình, Phong vẫn còn nhận ra đầu xe bị
móp vào, anh đến gần nhìn vào chỗ tay lái, còn vết máu vừa khô! Như vậy
lời nói của Hương là thật!

Đầu óc Phong hoang mang cực độ. Bây giờ anh mới dần nhớ lại từng diễn
biến chuyện đêm qua... Đúng là mọi việc đều có liên quan tới Kiều My! Mà
tại sao cô ta lại làm như vậy. Cô ta lại biết khá rõ chuyện của anh với Giáng
Hương là sao?

Càng nghĩ càng rối lên, cuối cùng Phong ngồi ôm đầu ở phòng khách khá
lâu, và chỉ đi vào phòng riêng khi cơn buồn ngủ không còn cho phép anh
ngồi thêm phút nào nữa. Nhưng lúc vào đến phòng, có một vật nằm trên
giường khiến cho Phong vừa nhìn thấy đã tỉnh ngủ. Đó là chiếc áo hoa mà
bữa gặp Kiều My trên đèo Bảo Lộc cô nàng đã mặc!
- Tại sao lại ở đây?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.