TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 1991

Ông không đáp mà chỉ ngồi im lặng, không màng đến chuyện cái hẹn với ai
đó mà ông vừa nói. Bà Thanh Vân lặp lại:
- Nó nói sẽ tới bữa trưa nay, mời vợ chồng mình đi ăn cao lầu. Nó còn nói,
nếu ông chịu gả con Mỹ Lan cho thằng con trai nó thì vợ chồng nó sẵn sàng
quên món nợ lớn đó!
Rồi bà lại nói thêm:
- Nghe nói tuy vợ chồng nó là thứ mặt rằn mặt ri, nhưng thằng con trai lại
được lắm, học đến đại học đàng hoàng!
Ông lắc đầu chán hản:
- Học tiền chứ học cái gì thứ đó! Gả con cho lũ đó khác gì mình đem con
cho hùm beo ăn thịt!
- Nhưng bây giờ còn cách nào nữa đâu!
Bà nhìn đồng hồ rồi nói:
- Bây giờ là gần chín giờ, ông có đi đâu thì mười một giờ có mặt ở nhà. Từ
đây đến đó tôi còn tìm cách dụ con Mỹ Lan, để nó chịu đi ăn cơm với
người ta trưa nay.
Ông Vân nhỏ giọng hỏi:
- Nó đâu rồi?
- Thì nằm suốt trong phòng từ hai bữa nay. Cơm nước còn không ăn nói gì
chuyện đi ra ngoài! Kiểu này tôi e khó mà có mặt nó trong bữa cơm hôm
nay, rồi chẳng biết phải ăn nói với họ ra sao nữa!
Ông ra dấu cho bà im:
- Bà để tôi vào nói chuyện với nó. Bà không nhớ là trong nhà này nó chỉ
nghe có mình tôi hay sao?
Ông bước vào phòng con gái và ở trong đó chỉ khoảng mười phút thì bước
ra. Bà Thanh Vân nhìn nét mặt ông đã đoán ra kết quả:
- Ông hí hửng vậy tức là...
Ông kéo bà vợ ra ngoài sân nói khẽ:
- Xong rồi! Tôi nói với nó là lát nữa đi với tôi để tôi mua cho nó chiếc xe
hơi riêng và cho nó tha hồ đi Vũng Tàu, nó chịu liền!
Bà Vân mừng rỡ:
- Vậy là ổn rồi! Mà tôi cũng chẳng hiểu sao mấy bữa nay nó cứ đòi trở ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.