TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 1992

Vũng Tàu hoài?
- Kệ nó. Miễn hôm nay mình dàn xếp xong vụ này thôi. Vậy trưa nay bà cứ
đi tới nhà hàng với vợ chồng thằng Tuấn Lùn, đi nhà hàng nào thì để giấy
lại trong phòng tôi về chở con Mỹ Lan tới đó luôn.
- Ông liệu mà nói trước với nó, đừng để khi gặp tên đó rồi nó giở chứng thì
mất mặt mình đó!
- Bà cứ để tôi lo.

Thấy ba dừng xe lại trước nhà hàng, Mỹ Lan ngạc nhiên hỏi:
- Ủa, không lẽ bữa nay ba cho con ăn nhà hàng sao?
Ông Vân cười:
- Bộ ba mời con gái ăn cao lầu không được hả? Mời quý cô nương!
Từ lúc lên xe đến giờ, nhất là từ khi ghé lại chỗ salon xe hơi để đặt mua
cho cô chiếc xe hơi nhỏ, xinh xắn, Mỹ Lan luôn được cha chăm sóc, gợi
chuyện vui, cô cũng quên đi nỗi canh cánh bên lòng, vui với cha mình như
chưa có gì xảy ra. Cô còn nói:
- Khi lấy xe mới, con muốn người đầu tiên ngồi xe con đi Vũng Tàu là ba,
chứ chẳng phải ai khác!
- Mà nè, sao dạo này con thích Vũng Tàu vậy hả?
- Ba quên con ba là tay bơi cừ khôi, là kình ngư miền sông nước sao! Mà
bơi giỏi, thích sóng biển thì phải thích Vũng Tàu chứ!
Cô nói mà trong lòng đang nghĩ tới một người. Người đó có nói ra thì chắc
ba mình cũng không hiểu, nên Mỹ Lan chỉ biết im lặng và đăm chiêu...
Người ấy chính là Dũng, anh chàng thủy thủ đã chết.
Từ hôm ở Vũng Tàu, sau khi biết Dũng đã chết, đáng lẽ Lan phải quên
ngay việc muốn gặp lại, nhưng chẳng hiểu sao trong lòng cô lại càng ghi
đậm hình ảnh của anh ta hơn. Điều này nhất thời Mỹ Lan không làm sao lý
giải được. Chỉ biết rằng khi về nhà rồi cô càng nhớ anh ta da diết!
- Kìa, tới nơi rồi, công nương chưa xuống sao?
Nghe cha đùa, Mỹ Lan gượng cười và bước xuống bá vai cha đi thẳng và
nhà hàng. Cô hỏi:
- Chỉ có cha con mình đối ẩm với nhau thôi phải không ba?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.