TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 211

Lan Ngọc ngạc nhiên:
- Em có la thất thanh bao giờ đâu? Em còn sợ làm chị giật mình nữa mà...
Lan Thanh quay sang hỏi Thông:
- Anh nói cho nó nghe, có phải anh cũng nghe nữa phải không?
Thông quả quyết:
- Tôi nghe tiếng của dì nên nghĩ là có chuyện nguy hiểm xảy ra, nên chưa
kịp mặc quần áo đàng hoàng, đã chạy liền qua phòng. Chị Thanh của dì
cũng chạy theo và lúc đó vẫn còn nghe dì tiếp tục la như bị ai đó bóp họng!
Lan Ngọc biết có cãi cũng vô ích, nên cô đích thân nhảy xuống mương lần
nữa. Lần này cô có thận trọng hơn, nên nhảy xuống đúng chỗ cạn, nước chỉ
ngập quá thắt lưng một chút. Nhưng Lan Thanh cũng hốt hoảng:
- Không được, nó không biết lội! Anh Thông...
Không đợi Thông có phản ứng. Lan Thanh đã tức tốc nhảy theo em mình.
Ba người họ quậy nát cả một đoạn mương, cho đến khi bỗng Thông reo
lên:
- Có bộ quần áo của con nít!
Anh đưa lên một bộ đồ, vừa nhìn thấy Lan Ngọc đã la lên:
- Của đứa bé!
Rõ ràng, lúc nhìn nó chạy, cô đã thấy nó mặc đúng bộ đồ này. Lan Ngọc
mếu máo:
- Vậy là không cứu được nó rồi. Cũng tại em...
Cô khóc nức nở, vừa lúc Thông lại đưa lên một vật khác:
- Còn cái này nữa!
Vật mà Thông vừa đưa khỏi mặt nước đã khiến cho Lan Thanh kêu thét lên
đầu tiên:
- Trời ơi, cánh tay!
Đúng là một cánh tay còn nguyên, lại là một cánh tay... trẻ con! Lan Ngọc
kinh hãi:
- Trời ơi!
Cô chỉ kêu được mấy tiếng đó rồi chìm nghỉm xuống mặt nước. Lan Thanh
thét lên:
- Lan Ngọc!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.