TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 266

cả hai đều giống nhau: Hễ giật mình tỉnh giấc thì đều thảng thốt gọi tên một
người nào đó, rồi tiếp tục mê man trở lại!
Và rồi vào một buổi chiều, hai cô bạn thân này chẳng hẹn mà cùng có mặt
ở trước một nghĩa trang vùng ngoại ô. Khi gặp nhau thì Lan trố mắt hỏi
bạn:
- Sao Châu cũng tới đây?
Châu lắc đầu:
- Tao không biết. Chỉ hiểu lơ mơ là đêm qua mình thấy Lan Hà nó gọi tên
mình!
Lan cũng nói:
- Tao cũng vậy! Lan Hà vừa kêu tao vừa khóc, nó nói rằng vì cứu tụi mình
nên bị anh nó đánh dữ lắm!
- Nó cũng nói với tao như vậy!
Họ không dự lễ đưa tang cho Lan Hà, vì hôm đó bận thi học kỳ, cũng chưa
từng viếng nghĩa trang kể từ Hà mất, nhưng sao họ có linh tính rằng đây là
nơi Hà yên nghỉ. Lan nói:
- Chẳng hiểu sao mình lại tới đây, chắc do vong hồn Hà mách bảo, vậy thôi
mình vào trong thử xem...
Họ đi chỉ một vòng là nhìn thấy ngay ngôi mộ có tên Lan Hà và cả anh cô
ấy nữa. Châu kinh ngạc kêu lên:
- Hà kìa!
Khi nhìn vào ảnh trên mộ bia, bỗng Châu lại kêu lên:
- Mày coi kìa!
Lan đã nhìn thấy đôi mắt trong ảnh chứa chan dòng lệ!
- Hà khóc!
Họ cùng òa lên khóc. Rồi như ai mách bảo, Lan khấn:
- Nếu Hà có linh thiêng, có thương bọn mình thì xin hãy làm gì đó cho
mình thấy đi!
Lặng yên một lúc... Rổi bỗng nhiên có một cơn gió mạnh thổi qua, chỉ
trong chớp mắt biến thành cơn lốc xoáy, khiến bao nhiêu lá cây từ đâu bay
tới và hầu như phủ đầy ngôi mộ của Hà!
Gió lặng, Lan kêu lên:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.