TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 304

nghen!
Nam Khang cười xía vô:
- Ban đêm, có ai dám ra đây hái mận không hả?
Nguyệt Thư ré lên:
- Ông lại nhát ma nữa hả?
Thiên Tùng gật đầu:
- Ừ! Ban đêm đầy ma.
Nam Khang khẳng định:
- Hì... hì... Đâu cần tui nhát, thằng Tùng cũng công nhận có ma mà.
Tịnh Đoan trề môi:
- Rứa là mấy ông làm bộ để tụi tui không dám ra đây hái mận chứ gì?
Nam Khang cười cười:
- Sự thật thì mấy bà cũng đâu có dám ra.
Duy Bảo phụ họa:
- Chính đêm qua ở trong phòng mà mấy bà còn chạy sang cầu cứu tụi tui
đó.
Nguyệt Thư đính chính:
- Tại vì đêm đầu tiên ở chỗ lạ, thấy sợ nên cầu cứu chứ sao?
Cả bọn thong thả đi dạo dưới tán cây mận xanh tươi, những chùm hoa mận
trắng muốt đong đưa trong gió.
Nhạc viện rêu phong ẩn mình dưới những tán cây mận, cây hoa anh đào
trông thật kỳ bí.
Buổi chiều xúm xít bên giếng nước xách nước lên tắm giặt.
Nguyệt Thư bình luận:
- Giữa thời đại văn minh này mà còn sót lại cái giếng nước cổ kính thì tuyệt
thật.
Tố Mẫn nhăn nhó:
- Tuyệt cái gì? Nhìn cái giếng tao sợ muốn chết.
- Mi sợ gì hả?
Tố Mẫn tặc lưỡi:
- Giếng sâu thăm thẳm thấy ghê. Xách lên từng thùng nước lúc nào ta cũng
sợ té ùm xuống dưới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.